Thứ Sáu, 5 tháng 4, 2013


(Tứ thời - Tô Hiệu đời nhà Đường).


Tôi cứ viết, viết ra những suy nghĩ, những ý niệm bất chợt này. Tháng 4, mùa bắt đầu của hoa gạo, còn gọi là hoa mộc miên. Rồi sẽ có những tán vầng ối đỏ trên những thân cây cao vút, khi rộ nở sẽ đẹp lắm, thân thương và gần gũi. Tôi nhớ khi xưa có đọc ở đâu đó, Lý Thường Kiệt có nói: "Nơi nào có cây hoa gạo, nơi đó là lãnh thổ đất Việt". Ý ông nói về ranh giới khi xưa của cương thổ quốc gia. Những cây hoa gạo khi nở, luôn đem lại cho tôi một cảm giác ấm áp và yêu thương...


Mùa này ở Hà Nội, loa kèn đã trắng lóa từng cụm, từng vầng theo các chuyến xe thồ vào phố. Loa kèn, hay còn gọi là huệ tây, một giống hoa di thực do người Pháp mang sang trong công cuộc thực dân xứ Đông Dương. Thứ hoa trắng, đẹp dung dị nhưng kiêu sa, tỏa những bông vươn trong bình lớn. Trong một thúng đầy, những bông nụ xếp lớp vẫn không hề lép vế với những sắc hoa khác, để khi mãn khai, một vẻ đẹp tinh khôi bừng trắng trong nhãn thức...


Ảnh: Blog Tiêu Phong.




Mùa này, cá rô phi hồ Tây là ngon nhất. Béo và thơm thịt. Bởi chúng chưa phải nuôi con. Cá rô phi đực rán giòn, chấm với nước mắm tỏi ớt thật cay, một vị thơm không đâu lẫn được trong từng miếng thưởng thức.


Hồ Tây, những sản vật của hồ đã nuôi sống cả 13 làng trại quanh đó. Ao đầm quanh hồ như một quần thể hữu cơ, tạo nên một nét văn hóa ẩm thực rất sâu lắng. Cá hồ bắt lên, bọc lá sen nướng mọi. Xé thịt chấm muối ớt hay nước mắm cay, vị sen ngấm thịt, ngọt thỉu. Một ẩm thực khác, là cá ăn sen. Cá ăn sen là một cách gọi thôi. Bởi thân sen mọc dưới bùn nhưng chen nhau dày đặc lẫn thân gai. Những con cá sống trong đầm sen phải luồn lách bơi qua, tránh những đốt gai, vì vậy chúng vận động gần như là liên tục. Những con cá đó thịt rất chắc và dai. Những chén cứ rót theo tấm tắc của vị giác, đưa lên trong nồng tỏa hơi men ấm...


Thế kỷ 17, một số cung nữ của chúa Trịnh phạm lỗi bị đưa ra đây, và họ phải tự sinh sống bằng cách lấy trúc ven hồ mà chế biến và dệt thành lụa, thứ lụa rất đẹp màu trắng nên hình thành tên gọi Trúc Bạch. Giờ quanh hồ vẫn còn làng đúc đồng Ngũ Xã. Nhưng cũng mai một nhiều, chả còn mấy nhà giữ nghề xưa nữa...


Hà Nội. Mỗi mùa mỗi cảnh. Chả biết ai có sáng kiến trồng loạt hoa ban ở vườn Hồng, trông sang lăng Bác. Mỗi độ xuân về, những nở bung hồng sắc trong se lạnh làm tâm ý người qua cứ vấn vương, vương vất...


Ảnh: Blog Tiêu Phong.

Xem bài viết đầy đủ

Tagged: , , , , ,

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Cùng Chia Sẻ © 2013 - Nghe Đọc Truyện Online