Thứ Hai, 14 tháng 5, 2012


Cây nghiến dáng khủng long ở VQG Ba Bể. 


Giám đốc VQG Ba Bể, ông Nông Thế Diễn cử một đồng chí kiểm lâm, dẫn chúng tôi vào rừng, để được chiêm ngưỡng những thân cây khổng lồ, to tới 5-6 người ôm, ngọn vươn đến tận đỉnh núi. Những dây leo có tên máu chó, làm thuốc ngâm rượu rất tốt, to bằng cái phích, loằng ngoằng trong rừng, lần bám theo mãi mà chẳng thấy ngọn đâu. Nằm trên dây leo thòng lõng xuống cứ như nằm võng.


Nhưng, nói đến VQG Ba Bể, thì phải nói đến nghiến. Mấy năm nay, báo chí cũng nói nhiều đến chuyện gỗ nghiến ở đây, nhưng chủ yếu phản ánh chuyện lâm tặc ngang nhiên vác cưa máy vào rừng đốn hạ những cây nghiến ngàn năm tuổi, rồi nhẩn ra vác những thớt nghiến ra khỏi rừng. Mọi lời lẽ cay nghiệt nhất dành cho các đồng chí kiểm lâm, rằng ăn lương Nhà nước, mà sao cứ mãi để máu rừng chảy.


Cưỡi "khủng long" 



Cây nghiến khổng lồ này bám vào vách đá để lên. 


Lương y Phạm Văn Thanh cao 1,8m mà nhỏ xíu so với rễ cây 


Bà hủi vừa nói xong thì biến mất. Bỗng dưng, nước ở trời dội xuống, tràn ngập các thung sâu, dâng tận đỉnh núi, khiến mọi người chết sạch. Chỉ có hai mẹ con bà góa kia, như có thần tiên phù trợ, chạy thoát lên đỉnh núi.


Lẽ thường, trong khoảnh khắc ấy, cùng với cây cọ, giá vẽ, và một tác phẩm hội họa ra đời. Thế nhưng, hôm đó không mang giá vẽ, nên anh bày tỏ sự xúc động bằng cách chạy đến gốc cây, rồi cứ thế vái lấy vái để, hết vái thân lại vái gốc, rằng: “Con lạy cụ cây, sao cụ lại to thế, trường thọ thế ạ?”.


Họa sĩ Lê Đình Nguyên hết vái ngọn đến vái gốc: “Con lạy cụ cây, sao cụ lại to thế, trường thọ thế ạ?”. 

Xem bài viết đầy đủ

Tagged:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Cùng Chia Sẻ © 2013 - Nghe Đọc Truyện Online