Nhà thơ, nhà soạn kịch người Tây Ban Nha Federico Lorca nói rằng ông đã sốngnhững tháng ngày đẹp nhất cuộc đời ông ở Havana, nhà văn Graham Greene (tác giảcuốn “Người Mỹ trầm lặng”) đã mô tả Havana như một thành phố nơi mọi thứ đều cóthể, và nhà văn Hemingway đã từng có một thời gian dài sinh sống ở Havana. Kháchsạn Ambos Mundos vẫn còn giữ nguyên căn phòng nơi Hemingway ở, nhà hàngFloridata dựng tượng ông ngay ngoài cửa. Gọi một ly mojito mang tên nhà văn, mờmờ trong khói thuốc xì gà, thả mình vào tiếng đàn của những nhạc công da đen, vànghĩ không thể không yêu thích Havana. Cuộc sống tập thể chậm chạp, con ngườihồn hậu, chất phác. Không trung tâm thương mại lớn, không rạp hát hiện đại, cuộcsống chẳng mấy bon chen, niềm vui cũng là nguồn giải trí lớn nhất hàng ngày cólẽ vẫn là âm nhạc và nhảy múa.
Đặc sản Cuba có lẽ là tôm hùm, tuy nhiên đây là mặt hàng xaxỉ không bao giờ thấy ngoài chợ địa phương. Hơn nữa tàu bé đánh bắtt ngư nhân bịcấm hoạt động, chỉ có tàu và các cơ sở nhà nước có nguồn cung cấp. Không có đồtươi sống, chỉ có tôm hùm đông lạnh. Ngoài ra cũng có cá, thịt lợn, hoặc thịt bò(nhưng rất dai). Rau xanh ngoài chợ không nhiều chủng loại, nhưng thường các nhàchủ cũng cố kiếm đủ 3-4 loại rau trộn salad khác nhau, thêm đĩa khoai chiên, bátsúp đậu đen truyền thống, bữa ăn của chúng tôi khá thịnh soạn.
Năm 1515, những nhà chinh phục người Tây Ban Nha cho xây một ngôi làng nhỏ gầnkhu cảng, nhưng rồi nhiều năm liền liên tục bị cướp biển tấn công, năm 1528người ta quyết định di dời và xây dựng một thành phố mới ở sâu hơn trong đấtliền, với vô vàn những con hẻm quanh co, bố trí lằng nhằng nhằm gây rối rắm chobất kỳ tên cướp nào đến từ phương xa. Rất nhiều ngõ cụt và những con đường ởCamagüey bất ngờ tách làm hai ngã rẽ dẫn ra vô số những quảng trường lớn nhỏkhác nhau. Chỉ có một lối ra khỏi thành phố, nên những tên cướp biển không thạođường sau một hồi quanh co thường sẽ lại lạc vào một ngõ khác dẫn chúng quayngược vào trung tâm thành phố, để người dân dễ dàng bắt tóm và giết chúng.
Năm2008, phố cổ Camagüey được công nhận là di sản thế giới Unesco. Biểu tượng củathành phố là những cái chum đất (tinajón), được sử dụng để trữ nước mưa. Chumđất có ở khắp mọi nơi, có những cái nhỏ như bàn tay sử dụng như bình nước cánhân, cho đến những cái chum lớn vừa hai người chui vào đặt trong sân nhà dùngchung cho cả đại gia đình. Chum đất vừa được sử dụng trong cuộc sống hàng ngày,vừa được đặt ở nhiều nơi trong công viên, quảng trường, đường phố như vật trangtrí. Truyền thuyết địa phương kể rằng nếu bạn uống nước từ tinajón riêng của mộtcô gái, bạn sẽ yêu cô gái đó và không bao giờ có thể rời bỏ cô.
Phố to hơn, nhà cũng cao tầng nhiều hơn,người cũng đông hơn, và xe đạp xe máy ôtô cũng hối hả. Đây từng là nơi chủ tịchFidel Castro tuyên bố thắng lợi của cuộc cách mạng Cuba năm 1959, nhưng có lẽnhắc đến Santiago de Cuba, người ta nhắc đến Casa de la Trova, Nhà nghệ sĩ, mộttrong những địa điểm sinh hoạt ca nhạc của người Cuba, và những huyền thoại âmnhạc Cuba Compay Segundo, Ibrahim Ferrer and Eliades Ochoa (nhóm Buena VistaSocial Club) và nhiều nghệ sĩ đẳng cấp khác từng thường xuyên biểu diễn ở đây.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét