Ở Sapa, cây táo mèo mọc hoang trên các dãy núi Hoàng Liên Sơn, như là một món quà mà thiên nhiên ưu đãi cho đồng bào nơi đây. Rượu táo mèo được ngâm ủ từ loại táo rừng, có màu nâu sóng sánh và vị thơm ngọt rất đặc trưng. Loại rượu này tuy dân dã nhưng vô cùng độc đáo.
Thời phong kiến, rượu làng Vân là lễ vật dâng lên vua chúa để sử dụng trong yến tiệc cung đình. Qua hàng trăm năm vẫn giữ nguyên hương vị. Những giọt rượu phải trải qua rất nhiều công đoạn mà thành. Nguyên liệu để nấu phải là loại nếp cái hoa vàng thơm ngon, được nấu chín thành cơm rồi trộn đều cùng một thứ men “huyền bí” gia truyền của làng Vân. Ủ cơm này cho chín trong khoảng 72 giờ rồi đổ nước vào ngâm thêm 72 giờ nữa mới đưa lên bếp chưng cất thành rượu.
Rượu làng Vân là hồn quê Kinh Bắc bởi cái mùi thơm thanh khiết, vị đậm đà, trong suốt. Khách uống rồi như đi vào cõi mộng, say mà không say. Người ta như được tiếp thêm sức mạnh, tinh thần sảng khoái. Cái say mà rượu làng Vân đem lại là cái say của sự nền nã, đằm thắm mà nếu thưởng thức rồi bạn chẳng thể nào quên…
Rượu Bàu Đá bắt nguồn từ xã Nhơn Lộc, huyện An Nhơn. Đây là đặc sản của miền đất võ Bình Định. Rượu được đựng trong những bình hồ lô bằng sành để du khách mua về làm quà biếu, vì thế mà có thêm tên Bầu Đá.
Rượu được nấu bằng gạo lứt nên có hương vị đặc trưng. Khi chưng cất không được vội vàng, phải dùng lửa liu riu mới vắt cạn được tinh chất gạo.
Người nấu rượu lâu năm không cần nếm cũng có thể thẩm định được chất lượng của rượu bằng cách lắng nghe tiếng rơi của rượu trong vại sành lúc chưng cất và hương rượu thoáng qua.
“Ăn nem Thủ Đức, uống rượu Bến Lức Gò Đen” đã là câu nói cửa miệng của người miền Nam. Loại rượu này ra đời từ thời Pháp thuộc. Thực dân cấm ta không được nấu rượu để chiếm độc quyền. Rượu chúng sản xuất không hợp khẩu vị nên người dân vẫn thường lén lút nấu.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét