Thấy nhà ông Ph sản xuất bóng bì lợn, tôi hỏi ông Ph: Sao nhà chú không có hàng bán vậy? Ông Ph cho hay: “Nhà tôi làm nhiều lắm, mỗi ngày phải trên 3 tạ bì lợn. Hàng tôi làm ra chỉ qua sơ chế, mình lóc hết mỡ, cạo sạch lông và tẩy rửa rồi phơi khô xuất sang Trung Quốc, tôi không bán trong nước”.
Theo lời chỉ lối, chúng tôi rời nhà ông Ph tìm đến các cơ sở để đặt hàng. Dọc đường vào làng, hầu như nhà nào cũng tận dụng khoảng đất trống để phơi, thậm chí hành lang nhà cửa đều nhường chỗ cho bóng bì hết. Anh Tr, chủ một cơ sở chuyên làm bóng bì lợn tại thôn Bình Lương đang phân loại bì lợn. Tất cả bì đều được để trên nền gạch nhầy nhụa nước bẩn, cạnh đó là cống nước, còn thùng, xô, chậu cáu đen nằm ngổn ngang. Số bì có một ít ngả màu vàng, thứ trắng xóa… bốc mùi hôi.
Hỏi bóng bì đưa từ đâu về, anh Tr cho biết: "Bóng bì được đưa từ Hà Nội và các vùng lân cận, hiện mỗi kg có giá 15 ngàn đồng. Cứ 3 kg bì tươi thì cho ra gần 1 kg bì khô. Bì đưa về chúng tôi lọc mỡ hết, mỡ sẽ được lọc để rán, còn bì được chế biến thành bì khô. Số bì lợn bị ôi, bốc mùi hôi thối là do các chủ thu gom đưa rải rác về, do vậy chúng tôi để lại mới làm một thể luôn”. Thấy tôi thắc mắc về chất lượng, anh Tr trấn an: “Anh yên tâm, số bì này chúng tôi có công nghệ “bí mật”, những miếng bì lợn sẽ bay mùi hết”.
Tôi đặt vấn đề với anh Tr, làm bẩn như vậy người ăn có bị sao không? Anh Tr bảo: “Nhìn thế này thôi nhưng qua nhiều công đoạn, chúng tôi cho ra những sản phẩm trắng đẹp hết. Người làm mới biết bẩn chứ người ăn sao biết làm như thế nào đâu. Hàng chúng tôi giao cho anh chỉ có đẹp, anh không thích đi chỗ khác. Bữa nay hàng làm không kịp, có bao nhiêu cũng bán hết”.
Chúng tôi vào nhiều cơ sở chế biến, điều khiến chúng tôi rùng mình là tại mỗi cơ sở những thùng, can đựng hóa chất xếp chồng lên để xử lý bì lợn. Nhưng số hóa chất này không nhãn mác. Có mặt tại cơ sở sản xuất của hộ gia đình anh H đang ngâm bì. Thứ bì lợn cạo lông, tách hết mỡ bỏ vào thùng hóa chất pha sẵn để tẩy trắng, từng miếng bì cho vào thùng hóa chất bọt sủi sùng sục giống như bỏ vào axít.
Rời cơ sở anh H, chúng tôi có mặt tại cơ sở sản xuất của bà Kh. Hai vợ chồng bà mỗi người một công đoạn làm bóng bì. Chồng lọc bì, còn vợ luộc. Chỉ vào đống bì lợn đã được làm sạch, bà Kh trần tình: “Vì bì lợn thu mua ở khắp nơi, nhiều khi phải thuê người đi thu mua rồi gửi qua đường xe khách. Nguồn hàng không phải lúc nào cũng đủ nên nhiều khi người thu mua phải “đợi” gom được số lượng kha khá mới gửi xe, nên việc bì lợn đã có mùi ôi là không tránh khỏi. Để giải quyết những mùi khó chịu và những miếng bì đã chuyển màu, các cơ sở sản xuất đã trần qua nước sôi, sau đó ngâm qua dung dịch làm trắng cho bì có màu trắng và hết mùi…".
0 nhận xét:
Đăng nhận xét