Thứ Tư, 2 tháng 1, 2013


Nhớ lần tôi ham vui, theo chúng bạn chơi đùa, tắm mưa. Chiều về hâm hấp sốt, mặt đỏ gay, giọng khản đặc, tôi bỏ cơm vào buồng nằm cúm rúm như con sâu kèn. Lát sau đã nghe tiếng chân bà cùng mùi cháo nóng bốc lên thơm phức. Thấy tôi lắc đầu vì đắng miệng không muốn ăn, bà dỗ dành: “Con dầm mưa, cảm lạnh nên bà nấu bát cháo gừng, tía tô với lòng đỏ trứng gà, con cố mà ăn cho giải cảm”. Trong lúc tôi nhăn nhó nuốt từng thìa cháo, bà lại ân cần giảng giải: “Người ta bị ốm là do âm dương trong cơ thể mất quân bình, do vậy phải ăn uống sao cho cân bằng. Phải trải qua nhiều đời chắt lọc, ông cha mình mới đúc kết được kinh nghiệm sử dụng gia vị theo luật âm dương bù trừ khi chế biến thức ăn. Con vẫn hay thắc mắc sao nấu canh cải hay nấu món có thịt bò vốn là thực phẩm mang tính hàn (âm), bà thường cho gừng vào. Ấy bởi gừng thuộc loại nhiệt (dương) nên sẽ thanh hàn, giải độc rất tốt khi làm gia vị cho những món ăn ấy. Canh cải mà nấu với gừng/Chẳng ăn thì chớ xin đừng chê bai. Còn như nấu món có cá, tôm, cua thuộc dạng hàn bình thì ta nên dùng ớt (nhiệt, dương) để khử mùi tanh. Gia vị rất quan trọng trong chế biến thức ăn vì nó tạo nên hương sắc, mùi vị, làm nên linh hồn cho mỗi món ăn. Khế xanh nấu với ốc nhồi/Tuy nước nó xám nhưng mùi nó ngon”.


Mừng đại gia đình sum họp, nội tôi làm đám cúng tạ tổ tiên. Chao ơi, cơ man là món ngon khiến tôi hoa cả mắt. Thấy tôi quẩn quanh ở bếp, cô Hai tôi cười: “Lát nữa con tha hồ mà ăn”. Hóa ra, cô Hai tôi là “tổng đạo diễn” của đám tiệc này. Cô giải thích: “Dù là bữa cơm thường đơn sơ hay đám tiệc thịnh soạn thì người Việt mình vẫn chuộng sự hòa quyện, tương quan giữa các loại gia vị, thực phẩm trong món ăn. Điều đó không chỉ kích thích mình ngon miệng mà còn giúp chữa bệnh. Chẳng hạn, những món ăn trong đám tiệc này có tôm, cá, mực mang tính hàn, bình (âm) nên được nấu kèm với những gia vị nóng, cay như gừng, ớt, sả… để tránh lạnh bụng. Sống ở quê nội là con phải tập ăn cay. Đất miền Trung quê mình nhiều hải sản tôm cua cá biển, người dân ăn sóng nói gió nên thích vị cay, mặn, đắng”.


Cô tôi cười: “Cái độc đáo của rau gia vị là vậy. Những hương vị đặc trưng có trong tinh dầu của rau giúp món ăn thơm ngon, lạ miệng, màu sắc đa dạng hấp dẫn, kích thích người ăn”.


3. Tôi sinh ra ở miền Bắc, trưởng thành ở miền Trung và bây giờ lấy chồng, sinh sống ở miền Nam. Có lẽ nhờ vậy mà nết ăn ở, nếp nghĩ, cách sống của tôi là sự hòa trộn văn hóa của cả ba miền. Người đàn ông của tôi vẫn nhận xét, tính “đa phong cách” ấy của tôi ảnh hưởng cả trong cách chế biến món ăn. Anh quên mất chính anh đã dạy tôi cách nấu ăn của người phương Nam. Thời mới yêu nhau, anh vào bếp nấu đãi tôi món bún cá Châu Đốc, An Giang - đặc sản quê ngoại anh.

Xem bài viết đầy đủ

Tagged: ,

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Cùng Chia Sẻ © 2013 - Nghe Đọc Truyện Online