Dạ hiến không đơn thuần là một thứ rau rừng có vị ngon, hấp dẫn một cách kỳ lạmà còn là vị thuốc bổ thận, mạnh gân cốt.
Không phải như món vịt thông thường, để có món vịt quay Cao Bằng, ngay từ khâuchọn vịt đã rất công phu. Vịt cỏ không dùng được, ngược lại vịt quá to, nhiều mỡcũng bị loại. Vịt vừa phải, chắc thịt, sáng lông, nặng khoảng 1,8 kg, 2 kg đượclàm sạch, mổ moi cho khéo rồi nhúng qua nước sôi làm săn thịt.
Làm được món pẻng rày phải vào rừng kiếm trứng kiến. Nhưng không phải loại kiếnnào cũng có thể lấy trứng để ăn được. Chỉ lấy trứng của loại kiến đen mà ngườiTày thường gọi là tua rày có thân nhỏ, đuôi nhọn. Loại kiến này đi lại khá nhanhvà thường làm tổ trên cây vầu. Tổ của chúng màu đen, hình tròn hoặc hình bầu dụcđược làm từ lá cây mục và kết chặt vào những cành cây. Một tổ kiến to có thể lấyđược vài ba chén trứng.
Tuy trồng cây dẻ không tốn công sức chăm sóc, giá thành hạt dẻ cao hơn ngô, đậuđỗ nhưng đồng bào ở Trùng Khánh vẫn chẳng muốn mở rộng diện tích là do phong tụcthả rông trâu bò ảnh hưởng lớn đến việc bảo vệ và thu hoạch hạt dẻ.
Cách làm món này đơn giản lại thơm ngon, bổ. Khách có thể mua tại các phiên chợvùng cao mua vài cân làm quà, để nhớ mãi hương vị đậm đà của trám.
Món ăn được nhiều người Cao Bằng rất mê, và rất nhớ khi đi xa vì cái sự đơn giảnnhưng ngon khó diễn tả. Chỉ cần một hũ bột, nêm gia vị đơn giản, với một chảodầu đầy, nóng, lấy khuôn đong từng đọt bột, nhúng vào chảo dầu sôi lên, ăn nóngkèm với một số phụ gia, rau thơm.
Làm bánh khảo đòi hỏi phải khéo léo và tỉ mẩn. Bánh khảo thì ai có dụng cụ cũngcó thể "làm được", nhưng muốn "ăn ngon" thì thật là kiệt tác. Người làm bánhkhảo khéo chính là người nghệ nhân. Làm bánh khảo cũng thật vui, vì lúc đó cácthế hệ trong gia đình đều tham gia cả - người già làm việc nhẹ nhàng, thanh niênthì xông xáo những việc nặng hơn, hàng xóm cũng xúm tay lại giúp, mọi người cùngvui vẻ làm việc hăng say khi không khí Tết đang lại gần.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét