Thứ Ba, 13 tháng 3, 2012


Ngôi chùa Thiên Phúc, nơi có hai cây cổ thụ tọa lạc, được xây dựng vào khoảng cuối thế kỷ XI, đầu thế kỷ XII thời nhà Lý. Tương truyền cây thị già đã gần 800 năm tuổi, còn cây me khoảng 750 năm tuổi. Hiện tại sự sống của hai cây này nhờ vào lớp vỏ bên ngoài, toàn bộ phần lõi bên trong đã bị rỗng hết, nhưng không vì thế mà hai cây bớt đi vẻ tươi tốt, ngược lại cành lá vẫn um tùm, xanh mướt và cho quả mỗi khi mùa đến.


Trải qua bao cuộc càn quét của thực dân Pháp và đế quốc Mỹ, chúng dội bom, đốt phá bao nhiêu lần, có những lúc người dân nơi đây tưởng chừng hai cây đó khó có thể sống được nhưng một điều thật kỳ diệu là hai cây vẫn cứ sừng sững trường tồn như một sự thách thức.


Nhìn xuyên trong thân cây thị cổ.


Đã gần một thiên niên kỷ trôi qua, ngần ấy thời gian đủ để chứng minh cho sự trường tồn của hai cây cổ thủ. Dù đã mục ruỗng nhiều trong thân nhưng hai cây chưa hề có dấu hiệu của sự tàn lụi mà theo người dân ở đây, từ năm 2006, ngôi chùa đươc xây dựng và được bảo vệ thì hai cây cổ thủ càng tiếp tục xanh tốt, cành tỏa thành một không gian lớn trùm lên ngôi đền; những chiếc rễ to mọc lan ra cả một khoảng đất rộng.


Nhiều vị trí trên thân cây đã bị mục rỗng nhưng cây vẫn xanh tươi.


Ông Võ Nghệ Thanh, thành viên trong Ban quản lý di tích của xã Định Hòa chia sẻ: “Cây thị, cây me không đơn thuần là một cây tự nhiên mà đã trở thành một phần máu thịt của người dân làng Nhất, xã Định Hòa, vừa là chứng nhân lịch sử, vừa biểu thị của sức mạnh, sự trường tồn của con người nơi đây. Bởi thế, bà con làng này luôn tự giác bảo vệ, chăm sóc gìn giữ cây cổ thụ và ngôi đền cổ này. Dù cơ quan, tổ chức nào có trả cả trăm tỷ chúng tôi cũng không bán”.


Tương truyền đã gần 800 năm tuổi nhưng cả hai cây cổ thụ vẫn xanh tươi đầy sức sống.

Xem bài viết đầy đủ

Tagged: ,

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Cùng Chia Sẻ © 2013 - Nghe Đọc Truyện Online