Nếu muốn được làm “chú lính chì dũng cảm”đi một mình đến bến “cảng của các nhà buôn” với mong muốn gặp gỡ “nàng tiên cá”và thỏa chí thưởng thức những vị bia tuyệt hảo bậc nhất châu Âu, chỉ một địa danh duy nhất giải quyết mong ước đó, chính là đô thị ven biển được hình thành từ năm 1167, một thành phố mệnh danh là miền cổ tích, có tên gọi Copenhagen - thủ đô của Đan Mạch.
Rờ rẫm kỹ lưỡng lại ví bóp, rồi tìm đến ngay quầy đổi tiền để chuyển lượng tiền tệ có được sang đồng Krone, bởi xứ Đan Mạch mà cầm đôla hay euro xài thì chỉ có nước móm bởi sẽ chẳng cửa hàng nào tiếp nhận. Rời khỏi nhà ga trung tâm, với tấm bản đồ du lịch trong tay, câu chuyện khám phá “cảng của các nhà buôn” được tôi bắt đầu với đích đến là vịnh Oresund.
Đại gia về bia là Carlsberg Jacobsen - ông chủ của hãng bia Carlsberg - đặt làm bức tượng độc đáo này như một món quà của ông dành cho Copenhagen. Tác phẩm nàng tiên cá được hoàn thành vào ngày 23/8/1913, và ngay sau đó trở thành biểu tượng không chỉ riêng Copenhagen mà của cả Đan Mạch cho đến tận bây giờ.
Bắt đầu từ quảng trường Rahusplatsen, tôi rảo bước trên con đường mua sắm Strøget nối hai quảng trường phía đông và phía tây của Copenhagen. Đây là con đường mua sắm được mệnh danh là cổ và dài nhất của Châu Âu, đẹp hết chỗ nói với những viên đá nhỏ lót đường đều tăm tắp, các dãy cửa hàng đồ hiệu tràn ngập, bài trí, trang hoàng vô cùng hấp dẫn và lôi cuốn khách bộ hành, nhưng những bước chân đa phần chỉ dám “window shopping” chứ ít thấy ai dám mua sắm bởi hàng hóa trên con đường này thuộc vào hàng xa xỉ. Xin nói thêm ở Copenhaghen, thành phố lớn thứ 2 Bắc Âu chỉ sau Stockholm của Thụy Điển, là thành phố có mức sống thuộc vào hàng đắt đỏ nhất châu Âu.
Không gian quán nhìn bên ngoài đều khá giống nhau, với một vài bàn nhỏ bày phía trước, cuốn thực đơn ghi các loại thức ăn, và tất nhiên không thể thiếu tên các loại bia, giá tiền… Đi mãi mỏi gối, tôi chọn quán bia có tên Streckers, với cách trang trí nội thất cổ xưa như từ thế kỷ 18. Yên vị trong chiếc ghế bọc da cổ kính, tôi mới định thần lại, và nhận ra khác biệt rõ rệt của không gian quán với bên ngoài, cứ như đang được ngược thời gian trở về hơn 100 năm trước chứ không phải đang ngồi giữa Copenhagen ở thế kỷ 21.
Rời con đường mua sắm sầm uất, tôi lang thang ra kênh đào Nytory nơi có con đường Nyhavn nổi tiếng từ hơn 300 năm trước bởi đó là nơi khét tiếng của giới thủy thủ mỗi khi cập cảng thường tìm đến khu vực này để ăn chơi và xả hơi sau những ngày dài lênh đênh trên biển.
Tôi phải đến quán lúc xế trưa, bởi nếu đến đúng bữa trưa hoặc bữa chiều, nếu không đặt bàn trước thì thật khó để kiếm được một chỗ ngồi hoàn hảo, vì quán là nơi những danh nhân văn hóa lui tới nên khách đến Copenhagen ai cũng mong đến Det Lille Apotek để một lần nhập vai làm người nổi tiếng xem nó sự thể thế nào. Người phục vụ vui vẻ giới thiệu cho tôi món cá Herring truyền thống ăn kèm với dâu, mứt, và dưa cải muối cùng bánh mì khô, tiện tay anh chỉ luôn vào cái bàn nơi góc phòng, và giới thiệu đó chính là chỗ ngồi quen thuộc mà ngày xưa văn hào Andersen thường cắm dùi ở đó.
Với dân phủi chơi đêm ở Copenhagen, ai cũng thuộc nằm lòng địa điểm này bởi đây là nơi hiếm hoi phục vụ khách liên tục từ 7 giờ sáng đến tận 2 giờ sáng của ngày hôm sau. Không gian của Jernbane còn là một bảo tàng thu nhỏ với bộ sưu tập về đồ chơi hỏa xa độc đáo, có cả những con tem hỏa xa từ khắp thế giới. Ngồi trong Jernbane, tôi cũng tìm được một chút niềm vui khi anh phục vụ thấy tôi đang tìm trong bộ sưu tập tem rồi hỏi từ đâu đến, tôi chỉ tay vào con tem hỏa xa Việt Nam, thế là hiểu nhau, gật gù nháy mắt cười vui vẻ cứ như quen nhau từ lâu lắm.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét