Hiển thị các bài đăng có nhãn Thanh Oai. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thanh Oai. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 6 tháng 5, 2013


Vết lõm nơi quả bộc phá gần một ngàn cân thuốc nổ làm hiệu lệnh tổng tiến công cứ điểm 59 năm về trước.


Phần mộ các liệt sĩ luôn nồng ấm hương thơm


Một bản nhỏ yên bình ở Mường Phăng


Nhiều loại đặc sản của Điện Biên được bày bán


Hầm chỉ huy của tướng Đờ-cát có thêm một mái che


Du khách thắp hương trên đồi A1


Cụ ông Nguyễn Hữu Tường, 93 tuổi, ở Thanh Cao, Thanh Oai, Hà Nội thăm đồi A1


Vẻ đẹp của thành phố Điện Biên


Người dân tới thăm Bảo tàng chiến thắng Điện Biên Phủ

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Tư, 10 tháng 4, 2013


Theo các chuyên gia về cổ vật và sử học thì quả chuông đồng có niên đại sớm nhất Việt Nam hiện nay là quả chuông đồng được nhân dân thôn My Dương, xã Thanh Mai, huyện Thanh Oai thuộc tỉnh Hà Tây (cũ) tìm thấy ở độ sâu 3,5m  năm 1986 trong một lần đào mương khai thông hệ thống thủy lợi của thôn.


Chuông Vân Bản có niên đại thời Trần, được làm vào thế kỷ XIII có số phận ly kỳ nhất trong các chuông cổ ở Việt Nam. Tương truyền, hồng chung Vân Bản đã nhiều lần tuyệt tích dưới đáy biển rồi lại tự tìm đường trở lại. Tính ra thời gian chuông nằm dưới đáy biển còn nhiều hơn thời gian chuông được treo tại chùa.


Cho đến nay, kỷ lục “Đại hồng chung lớn nhất Việt Nam" được xác lập bởi quả chuông đồng nặng 36 tấn đặt tại chùa Bái Đính (Ninh Bình).


Lớn thứ hai trong “bảng xếp hạng” là quả chuông ở chùa Cổ Lễ (Nam Định) thuộc xã Trực Nghĩa, huyện Nam Ninh. Quả chuông được đặt giữa sân chùa, chuông cao 4,2m, đường kính 2,2m, nặng 9 tấn, do Hòa thượng Thích Thế Long cho đúc vào năm 1936.


Chuông đồng bị khoan đỉnh được đúc dưới thời vua Quang Trung, tuy không phải chuông lớn, nhưng có điểm đặc biệt là khi đánh lên lại có tiếng ngân vang xa kỳ lạ.


Đại hồng chung chùa Thiên Mụ được đúc từ thời Chúa Nguyễn Phúc Chu (năm 1710) để cúng cho ngôi Quốc tự, cao 2,5m, đường kính miệng 1,4m, nặng hơn 2.000kg, hiện đặt tại chùa Thiên Mụ. Trên chuông có khắc bài minh của chúa Nguyễn Phúc Chu “chú nguyện mưa thuận gió hoà, quốc thái dân an”. Chuông đã trở thành bảo vật của Phật giáo Thuận Hoá đã được lập hồ sơ để các cấp có thẩm quyền xem xét và đề nghị công nhận là “Bảo vật quốc gia”.

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Tư, 3 tháng 4, 2013


Hoa gạo nở khắp hai bên đường Hồ Chí Minh đoạn từ Hà Nội, Hoà Bình đến Thanh Hóa.


Vẻ yên bình của làng quê tại huyện Thanh Oai, Hà Nội.


Cây hoa gạo cao, hoa nở đỏ rực bên những mái nhà ngói đỏ.



Rung rinh bên sườn núi.


San sát lẫn nhau, nhất là vào thời điểm cuối tháng 3, đầu tháng 4.


Hoa gạo có một nét đẹp rất riêng.



Xoè uốn 5 cánh với các dáng hình khác nhau.


Hoa bắt đầu rụng đầy dưới những gốc cây.

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Năm, 20 tháng 9, 2012


Giếng Ngọc trước đền thờ An Dương Vương ở xã Cổ Loa (huyện Đông Anh, Hà Nội), tương truyền là nơi Trọng Thủy đã trầm mình sau khi biết Mỵ Châu bị vua cha xử chém. Giếng Ngọc nằm giữa một cái ao, nước trong giếng có màu nâu đỏ đặc biệt.



Giếng thôn Vũ Ngoại (xã Liên Bật, Ứng Hòa, Hà Nội) hiện không còn dùng được nhưng trồng đầy sen. Bên cạnh giếng là khu chợ họp hàng ngày.


Ngay dưới cổng Tam quan ngoại đình Vẽ ở làng Đông Ngạc (huyện Từ Liêm, Hà Nội) có 2 giếng lớn nên được người dân gọi là mắt rồng.


Giếng chùa Thầy, xóm Sài Sơn (huyện Quốc Oai, Hà Nội) không còn được sử dụng nên đầy rêu, bèo.


Giếng mắt Rồng bên hồ Long Trì (Ao Rồng) nằm dưới núi Sài Sơn (làng Hoàng Xá, xã Phượng Cách, huyện Quốc Oai). Bên kia hồ cũng có một chiếc giếng, tượng trưng cho hai mắt rồng.


Xuất hiện cùng thời điểm với chùa Trăm Gian (huyện Chương Mỹ) là Giếng Chùa. Hiện nước vẫn trong sạch và được người dân dùng hàng ngày.


Giếng xóm Đình Mông Phụ (Đường Lâm, Hà Nội)


Giếng làng Chuông (huyện Thanh Oai).


Giếng làng Nghiêm Xuyên (Thường Tín, Hà Nội) vẫn là nơi trẻ em nô đùa bơi lội vào mùa hè.


Giếng Miếu tại xã Hồng Minh (huyện Phú Xuyên) hiện thành nơi trồng sen.


Bên hông chùa Láng (Hà Nội) còn có một giếng rộng lớn hình tròn theo kiểu giếng làng ngày xưa.

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Năm, 17 tháng 5, 2012


Báo Mỹ, tạp chí The New York Times đã từng có bài viết thú vị về ông Nguyễn Phương Hùng, người thợ rèn cuối cùng trên phố Lò Rèn của Hà Nội. Ông Hùng đã lớn lên trên con phố luôn luôn vang âm thanh chát chúa của các lò rèn, nơi chuyên sản xuất thiết bị nông nghiệp và vật dụng sinh hoạt. Giờ đây, hầu hết những người thợ rèn đã chọn việc khác nhẹ nhàng hơn, và cho thuê nhà để mở cửa hàng, thì ông Hùng vẫn tự hào là người cuối cùng ở khu phố có thể rèn những vật dụng như xà beng, búa khoan...






Tất cả các công đoạn quai búa, tôi thép để lấy độ cứng và bền cho sản phẩm, nhúng sản phẩm vào dầu luyn đều được diễn ra bên "chảo lửa" đỏ hồng


Giữa trưa, khi nắng nóng đang đốt cháy da thịt người và cái oi bức càng trở nên rõ rệt, thì ông Hùng vẫn miệt mài quai búa trên những thanh sắt nóng đỏ, để làm những chiếc mũi khoan phá bê tông. Nắng và hơi nóng từ đường nhựa, cộng với bếp than đá và hơi nóng từ lò nước, dung dịch dầu bốc lên nghi ngút càng khiến người chứng kiến phải kinh ngạc về khả năng chịu nóng của người thợ rèn tài ba này.


Chảo lửa lớn khiến căn bếp càng ngột ngạt và nóng nực


Với những người ít ỏi còn trung thành với nghề làm miến ở làng Cự Đà, thuộc địa phận xã Cự Khê, huyện Thanh Oai, Hà Nội, thì thao tác tráng bánh miến thật không dễ dàng và dễ chịu gì dưới cái nóng mùa hè. Cũng thao tác như tráng bánh cuốn, nhưng khác là bếp to hơn và đường kính bánh lớn hơn, hơi nóng của bếp than cùng với hơi nước bốc lên ngùn ngụt, khiến ai nấy đều mồ hôi nhễ nhại và mệt mỏi. Nhưng vì cuộc mưu sinh vất vả, họ đều cố gắng làm thật nhanh mọi việc trong im lặng, mặc dù mồ hôi đang vã ra như tắm...


Bên bếp lò ngùn ngụt lửa




Tráng bánh miến to dưới hơi nước bốc lên nghi ngút

Xem bài viết đầy đủ

Cùng Chia Sẻ © 2013 - Nghe Đọc Truyện Online