Hiển thị các bài đăng có nhãn Sín Chải. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Sín Chải. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 5 tháng 2, 2013


Đến nơi, chúng tôi gặp những "hướng dẫn viên" người Mông. Họ gồm cả nam lẫn nữ, vác đồ, lều trại, thức ăn... Trông vóc dáng ai cũng nhỏ mà trên lưng đều mang hơn chục cân hành lí.


Lần đầu tiên vào rừng, mà lại là vườn quốc gia Hoàng Liên Sơn, những cây cổ thụ nối tiếp nhau, nhiều loài cỏ lạ tôi chưa từng nhìn thấy. Tiếng chim hót râm ran, tiếng lá cây khô bước chân ai dẫm nhẹ, tiếng suối chảy róc rách văng vẳng, dốc nối dốc, đá tiếp đá, suối quanh co uốn lượn,... đó là màn dạo đầu cho con đường đầy cheo leo phía trước đang đợi người đi chinh phục.



Nghỉ trưa ở độ cao 2.200m


Sau một hành trình leo khá mệt, chúng tôi nghỉ trưa ở độ cao 2.200m, trên những chiếc lều được dựng sẵn cho các đoàn leo núi. Sau khi ăn món xôi để hồi sức, chúng tôi lại tiếp tục lên đường. Hành trình lần này khó khăn hơn hồi sáng rất nhiều. Hết con dốc này lại tới con dốc khác, hết đá tảng này lại tới đá tảng khác, có những đoạn nơi tôi bám vào chỉ là những cành lá mỏng manh. Những hơi thở gấp gáp dồn dập đầy mệt mỏi, hòa vào tiếng gió rít thổi qua mang mây mù bay buốt lạnh. Vất vả, mệt mỏi thật đấy nhưng chúng tôi luôn đoàn kết, giúp đỡ lẫn nhau, và không gian luôn tràn ngập tiếng cười.


Hạnh phúc nhất là khi mây mù bay đi để lộ những triền núi ngập tràn màu xanh, những thung lũng hiện lên dưới ánh nắng mặt trời, hay khoảng sáng tối của núi rừng đan xen nhau như một kiệt tác của tạo hóa.


Nghỉ tối ở độ cao 2.800m


Đây là lần đầu tiền tôi ngủ trong lều mà lại giữa núi rừng Tây Bắc và không điện nước. Lúc này thì thuốc và dầu gió được sử dụng tối đa, một số người trong đoàn đã có biểu hiện sốt do leo núi quá sức lại gặp gió Bắc lạnh. Tối đó lại đúng đợt gió mùa, nhiệt độ về đêm cgiảm xuống âm độ, hơi lạnh buốt thấm dần vào da thịt.


Khoảng hơn 6h thì ánh sáng mặt trời bắt đầu le lói. Chúng tôi vẫn mải miết bước đi trên bùn lầy, đá tảng, những con dốc cheo leo nối tiếp nhau. Đoạn đường này cũng là đoạn khó khăn, thử thách ý chí con người nhất. Cơn mưa đêm làm mọi thứ trở nên ẩm ướt, trơn trượt, gió Bắc rít lên từng hồi.


Leo mãi, leo mãi rồi cuối cùng chúng tôi cũng đến nơi mà hạnh phúc được vỡ òa. Mọi người ôm chầm lấy nhau, mở sâm panh mang sẵn ăn mừng. Chụp ảnh, lưu lại khoảnh khắc đáng nhớ này là điều chúng tôi không quên làm.


Từ đỉnh Phansipan nhìn xuống chỉ nhìn thấy một màu trắng của mù dày đặc che chắn vực thẳm. Nhưng mỗi khi mù bay nhè nhẹ qua là để lộ những đỉnh núi nối tiếp nhau hiện lên, mây trời lúc ấy cũng đến gần hơn bao giờ hết, cảm giác khi ấy là hạnh phúc tuyệt vời đến vô tận.



Sau khi chịu lạnh đã đủ, chúng tôi quay về với hành trình trở xuống theo lối Trạm Tôn đã đi. Ban đầu, trưởng đoàn có dự định sẽ về theo đường Sín Chải (xa hơn lối Trạm Tôn), nhưng sau khi chinh phục xong đỉnh Fansipan, cảm thấy khó khăn dường như đã quá đủ thì ý định ấy nhanh chóng bị quên lãng.

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Hai, 4 tháng 2, 2013


Chỉ với 4 màu chính là xanh, đỏ, trắng, vàng... tất cả đều được thêu bằng tay. Họ thường tước lanh, se lanh khi đi đường, thêu hoa văn khi ngồi nghỉ. Bộ váy áo của người phụ nữ Mông quả thật rất đặc biệt, đặc biệt từ cách làm ra nó đến những điều thiêng liêng lắng sâu trong đó.


Xem cụ bà 90 tuổi tinh tường vẽ hoa văn nến trên vải:


Vải lanh được trải thẳng và vạch viền trước khi vẽ



90 tuổi cụ Sai vẫn vẽ được những nét thẳng tắp


Dụng cụ đơn giản: Tay cầm vót bằng tre, đầu bút bằng đồng


Nến nung chảy trong chiếc bát là nguyên liệu để vẽ


Phân chia mảnh vải thành các ô để vẽ hoa văn chi tiết hơn


Cô cháu dâu Chu Thị May là người duy nhất trong nhà theo bà học nghề. May nói: "Mới học được 2 ngày thôi, nhưng có lẽ khó lắm, không học đâu"


May bảo, ai muốn học thì bà chỉ luôn cho, nhưng ít có ai kiên trì để học hết được các hoa văn của bà.


Mảnh vải trắng này khi được nhuộm chàm lên và phơi khô thì nến sẽ rơi đi, những nét vẽ có màu trắng đục, tạo ra các hoa văn trên nền màu xanh chàm rõ rệt

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Ba, 23 tháng 10, 2012


Cột mốc Fansipan


Bắt đầu xuất phát từ bản Sín Chải



người dân tộc lấm lem nhưng đáng yêu, trong sáng


Trên đường đi, dân phượt phải leo rừng lội suối



Ngắm bình minh vào sáng sớm ở độ cao 2.200m




Đùa với mặt trời đang lên


Đùa với mặt trời đang lên



Mây trắng bồng bềnh trên đỉnh núi cao tuyệt đẹp như tranh vẽ




Đường leo Fansipan nhiều đoạn là đường mòn nhưng cũng làm dân phượt kiệt sức


Cột mốc Fansipan 3.143m ẩn hiện trong mây


Cảnh núi rừng mây phủ từ đỉnh Fansipan nhìn xuống



Dân phượt sung sướng ghi lại khoảnh khắc tuyệt vời nhất hành trình leo Fansipan


Xem bài viết đầy đủ

Thứ Hai, 2 tháng 7, 2012


Đến Đăk Nông ngắm thác


Mùa nào Điện biên cũng đẹp nhưng nếu muốn thăm di tích thì bạn nên đi vào mùa nắng, còn nếu muốn cảm nhận vẻ đẹp của “lòng chảo xanh Điện Biên” thì đến vào mùa mưa. Riêng ngày 7/5 hàng năm có rất nhiều hoạt động mừng văn nghệ của nhiều dân tộc tại đây.


Nổi bật nhất tại Điện Biên nói chung và thành phố Điện Biên Phủ nói riêng là hệ thống di tích lịch sử chiến thắng Điện Biên Phủ gồm: sở chỉ huy chiến dịch Điện Biên Phủ - Mường Phăng; các cứ điểm Him Lam, Bản Kéo, Độc Lập; các đồi A1, C1, D1, E1 và khu trung tâm tập đoàn cứ điểm của Pháp (khu hầm Đờcát). Đến nơi này, ngoài ấn tượng mạnh về chiến thắng lịch sử của dân tộc ta, bạn còn được chiêm ngưỡng vẻ đẹp hùng vĩ, hoang sơ.


Mang lều nếu có ý định cắm trại. Lưu ý số người tham gia cắm trại không dưới 10 người.


Cung đường phượt hấp dẫn như sau: Hà Nội - Mai Châu - Mộc Châu - Sơn La - vượt đèo Pha Đin tới Tuần Giáo - rẽ trái theo quốc lộ 279 đến Điện Biên Phủ - đi Lai Châu bằng quốc lộ 12 - sau đó đi quốc lộ 4D qua Sín Chải - Sìn Hồ - Tam Đường (Phong Thổ - Bình Lư - Than Uyên - Mù Căng Chải - Tú Lệ - Nghĩa Lộ) - đi quốc lộ 32 qua Thanh Sơn Thu Cúc về Hà Nội. Các địa danh nêu trên là những điểm dừng chân để ngủ hoặc ăn trưa và vãn cảnh, dọc đường đi có thể dừng lại bất kỳ nơi nào trên cung đường để view hoặc chụp ảnh.

Xem bài viết đầy đủ

Cùng Chia Sẻ © 2013 - Nghe Đọc Truyện Online