Hiển thị các bài đăng có nhãn An Phú. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn An Phú. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013


Từ thị xã Châu Đốc, qua cầu Cồn Tiên, theo tỉnh lộ 956 khoảng hơn 20 cây số đến thị trấn An Phú (huyện An Phú), đi thêm hơn 10 cây số nữa, tôi đến Búng Bình Thiên, còn có tên dân gian là Hồ Nước Trời. Hồ nước ngọt này không chỉ lớn nhất miền Tây mà còn gắn với bao huyền thoại, nằm cặp với sông Bình Di (một nhánh của sông Hậu, nằm giữa ba xã Khánh Bình, Khánh An và Nhơn Hội của huyện An Phú, tỉnh An Giang…).


Đây là nơi sinh sống của làng người Chăm Islam…với bản sắc văn hóa độc đáo từ hàng trăm năm trước. Những thánh đường Hồi giáo với mái vòm tròn đầu vuốt nhọn, cửa hình chữ U ngược, cột hình khối lăng trụ có tháp bầu tròn nhiều mặt, những ngôi nhà sàn nằm san sát. Trên con đường rợp bóng cây, thỉnh thoảng lại gặp những cụ già đi lễ, những cô gái Chăm trong trang phục truyền thống, đầu trùm kín khăn…


Tôi quan sát thấy những chiếc váy của đàn ông Chăm đều khá rộng và dài đến gần gót chân. Nhưng, vẫn “nghi ngờ” rằng nó có vẻ bất tiện nên hỏi ông Cả: “Mặc váy có ảnh hưởng đến hoạt động giao tiếp cũng như lao động hằng ngày hay không”? Ông Cả cười, bảo: “Mặc từ nhỏ nên cũng bình thường như các anh mặc quần thôi. Chỉ có những người đàn ông đi làm ăn xa, bắt buộc phải mặc quần, khi về quê mặc lại váy thì thấy bất tiện ban đầu thôi”.



“Mặc dù cuộc sống của người Chăm còn nhiều khó khăn nhưng ở đây không bao giờ có các tệ nạn xã hội như bài bạc, đánh nhau, đá gà, cá độ hay buôn lậu hàng hóa qua biên giới. Lớp trẻ người Chăm cũng rất ít bị ảnh hưởng bởi các thói hư tật xấu như game, hút thuốc, rượu chè bê tha… Mọi người sống hòa thuận cùng nhau và luôn luôn tuân thủ theo những giáo luật chặt chẽ của đạo Hồi. Có lẽ, do sinh sống bên một hồ nước trong lành, bình yên như Búng Bình Thiên mà con người nơi đây bao đời vẫn hiền hòa, hồn hậu như chưa từng có những cơn bão văn hóa lai căng tràn qua”, ông Cả nói.

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Năm, 28 tháng 6, 2012


Một con cá mập nặng gần 4 tạ có bộ vi trị giá 20 triệu đồng


Hàng ngàn con cá mập được ngư dân Quảng Ngãi bắt được. Một lô cá mập được bày bán tại chợ cá An Phú


Một con cá mập nặng gần 400kg phải dùng ròng rọc mới đưa ra khỏi khoang tàu


Phụ nữ cũng tham gia kéo cá mập vào chợ


Sau khi thỏa thuận về giá, các thương lái đưa cá lên xe đông lạnh đi tiêu thụ


Sau khi thỏa thuận về giá, các thương lái đưa cá lên xe đông lạnh đi tiêu thụ

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Sáu, 22 tháng 6, 2012


Cá mập có giá trị cao nhất ở bộ vi. Sau khi bóc cước, vi cá được bán cho các nhà hàng trong nước làm món ăn đặc sản và xuất khẩu


Những bộ vi cá mập đáng tiền


Một con cá mập nặng gần 4 tạ có bộ vi trị giá 20 triệu đồng


Hàng ngàn con cá mập được ngư dân Quảng Ngãi bắt được. Một lô cá mập được bày bán tại chợ cá An Phú


Thuyền trưởng Mai Tứ - tàu QNg-27225TS - có hơn 10 năm kinh nghiệm săn cá mập trên biển Đông. Anh cho biết để bắt được cá mập, ngư dân phải dày dạn kinh nghiệm và bản lĩnh cũng như lòng kiên nhẫn bởi cá mập rất khôn


Một con cá mập nặng gần 400kg phải dùng ròng rọc mới đưa ra khỏi khoang tàu


Phụ nữ cũng tham gia kéo cá mập vào chợ


Sau khi thỏa thuận về giá, các thương lái đưa cá lên xe đông lạnh đi tiêu thụ


Vi cá mập được cắt ra, thương lái ra giá mua ngay tại chợ cá


Mỗi khi có tàu săn cá mập về cảng là hàng chục thương lái từ khắp nơi đưa xe tải đông lạnh về mua hàng

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Ba, 19 tháng 6, 2012


TTO - Những “bông hoa” nhỏ mọc trên cánh cửa sắt tại P.An Phú, Q.2, TP.HCM thu hút sự chú ý của nhiều người. Theo tài liệu, đây là trứng của loài côn trùng cánh mỏng có tên khoa học là Green lacewing fly.


Cận cảnh trứng côn trùng cánh mỏng với nhiều góc độ khác nhau


Trứng côn trùng cánh mỏng được chụp bên cạnh một cây kim khâu


Green lacewing fly với trứng

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Năm, 19 tháng 1, 2012


TTO - Từ 6g30 sáng ở khu đô thị An Phú (Q.2, TP.HCM, người dân đã hì hụi nhóm lửa bằng bếp củi, đun một nồi nước to chuẩn bị luộc bánh. Mọi người đều vận trang phục truyền thống Nam Bộ, đàn ông khăn đóng, áo dài, phụ nữ với áo bà ba, cổ quàng khăn rằn. Tất cả chuẩn bị cho hội thi nấu bánh tét.


Bác Phan Thị Xuân, 54 tuổi, phường Bình An bổ sung: bánh tét làm xong phải đảm bảo ba tiêu chí: bánh phải dẻo, hạt nếp trong, chín đều, gói chặt tay, không khô cũng không nhão, tỷ lệ nhân và gạo nếp cân đối, hài hòa; bánh có mùi thơm, vị vừa ăn và phải có màu sắc tự nhiên của nguyên liệu. Ngoài ra, hình thức bánh cần cân đối, góc cạnh sắc, buộc dây chặt, thẳng hàng, màu lá bóng mượt…


Bà Phan Thị Xuân, phường Bình An, Q.2 phụ trách việc lau lá chuối cho người gói bánh - Ảnh: Tiến Thành


Bánh gói xong được mang đi nấu - Ảnh: Tiến Thành


Các đơn vị tham gia hội thi đang trổ tài trang trí - Ảnh : Minh Đức

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Năm, 1 tháng 12, 2011


Riềng để ướp thịt.


Trước kia, thịt ba chỉ được nướng trên bếp rơm, giờ người ta dùng than nướng.


Xào thịt lên.


Bún được lót vào bát, rồi múc từng muôi giả cầy nóng sốt, thơm thơm, ngầy ngậy rưới lên, ăn kèm với lá mơ tam thể, húng bạc hà, rau mùi, xà lách… Vào những ngày mưa dầm gió bấc hay heo may se se lạnh như thời tiết này thì thật hợp tình hợp cảnh.


Trong cái sóng sánh mơ màng của nước dùng là những lá bún trắng nõn quyện với miếng thịt nạc săn đỏ, đưa lên miệng hơi dai dai, còn rõ vị sem sém của rơm hay của than hoa, phần thịt mỡ ngầy ngậy mà không quá béo, quá ngán cùng vị hăng hăng của riềng, sả… đã ngả vàng rợp, điểm xuyết vài lá mơ tam thể, húng bạc hà xanh xanh.

Xem bài viết đầy đủ

Chủ Nhật, 9 tháng 10, 2011


Cứ vào mùa lũ người dân ở hai tỉnh An Giang và Đồng Tháp lại sang các cánh đồng giáp biên giới Campuchia để hái bông súng đồng mang về tiêu thụ cho cả đồng bằng sông Cửu Long.



Chị Ngô Thị Đậu, ở xã Khánh An, huyện An Phú, An Giang, cho biết gia đình chị có 5 người mỗi buổi sáng chạy chiếc võ lãi sang đồng Campuchia để hái bông súng, chiều đưa về chợ bán mỗi ngày kiếm từ 200 đến 300 nghìn đồng. Người miền Tây dùng bông súng để làm gỏi, ăn sống và là món không thể thiếu khi nấu lẩu mắm.



Hàng năm vào nước lũ kéo dài 4-5 tháng, bông súng mọc và trổ bông rất đẹp, làm trắng xóa cả cánh đồng bao la. Súng là loại “thủy mộc” không ai gieo hoặc chăm sóc mà vẫn xanh tốt. Nước lũ lên tới đâu bông súng sẽ mọc nhoi lên mặt nước theo tới đó. Thông thường nước lũ miền Tây ngập trên cách đồng khoảng 4-5 m, thì cọng bông súng cũng mọc dài theo cỡ đó.



Bông súng dài quá, để dễ di chuyển người dân phải khoanh tròn lại cứ 10 sợi vào một bó.


Đưa bông súng từ ghe lên bờ để bán.



Em Huỳnh Bích Trân, ở Tân Hồng - Đồng Tháp chở bông súng trên xe đạp bán dạo các nơi. Mỗi ngày em bán trên 100 bó bông súng, giá mỗi bó 2.000-3.000 đồng.


Xem bài viết đầy đủ

Thứ Ba, 30 tháng 8, 2011


Người dân xã Vĩnh Hội Đông (huyện An Phú, An Giang) cân bán chuột cho thương lái ngay trên cánh đồng lũ


Một điểm mua bán chuột ở thị trấn Long Bình, huyện An Phú, An Giang


“Cày trên đồng lũ” lúc về đêm, cá cua sẽ tươi hơn và khi trời sáng mang ngay ra chợ bán cho mối quen. Trong ảnh là vợ chồng anh Hà Văn Ni - Trần Thị Thủy đang đổ lợp cua trên đồng nước nổi xã Vĩnh Hội Đông (An Giang)


Chợ ven kênh Tha La (An Giang) tụ ngay đầu cầu tiện cho tắc ráng, ghe xuồng lên hàng tươi sống. Chỉ cần khom người chỉ tay là có ngay một bọc cá tươi rói mang về nhà


Xuồng đánh bắt cá - phương tiện sinh nhai của nông dân - châu đầu vào bờ lộ chờ chủ đang lên chợ


Nhiều chợ di động bằng khay, sề đặt trên xe đẩy, xe đạp cũng nhóm phiên xôm tụ trên nhiều nẻo đường quê


Dọc theo sông biên giới Bình Di (An Giang) hay sông Sở Thượng (Đồng Tháp) nhiều bến chợ có tên bến chuột, bến ốc, bến cua. Sản vật dồi dào tăng theo con nước được nhập nội hàng tấn mỗi ngày

Xem bài viết đầy đủ

Cùng Chia Sẻ © 2013 - Nghe Đọc Truyện Online