Thứ Hai, 4 tháng 3, 2013


Chiếc xe máy của anh Y Đăm chở tôi bon bon trên đường tỉnh lộ 8 nhằm hướng thị trấn Ea Pôk, huyện Cư M’gar để đến khu rừng Cư H’Lăm. Giữa mùa khô tháng 2, trời Tây Nguyên trong vắt, thời tiết khô hanh, nóng hầm hập như muốn đốt cháy da người. Tôi ngồi sau xe chừng 20 phút, chưa kịp hết ngỡ ngàng với cái bao la, trùng điệp của núi đồi Tây Nguyên thì Y Đăm đã dừng xe bảo: “Đến rồi”. Trước mắt chúng tôi là cánh rừng xanh ngút mắt, nằm ngay bên đường nhựa, ngay cửa ngõ vào trung tâm huyện lỵ Cư M’gar. Cũng lúc này tôi mới nhận ra bầu không khí mát dịu tỏa xuống cơ thể. “Sao ở đây mát thế nhỉ?”, tôi ngạc nhiên. “Nhờ khu rừng này đó. Tôi biết khu rừng này từ hồi ở Tây Nguyên chỗ nào cũng thấy rừng cơ. Nhưng từ nhỏ, tôi đã được nghe chuyện linh thiêng trong khu rừng này, nên chẳng bao giờ dám nghĩ đến chuyện vào đây lấy gỗ, săn thú”, Y Đăm nói.


Y Đăm dẫn tôi theo lối mòn lên đồi Cư H'Lăm. Càng vào sâu, cảnh rừng càng thâm u, tịch mịnh. Những cây rừng giăng mắc, chúng tôi phải khó khăn lắm mới luồn qua lối mòn nhỏ ít người đi, cây lá bít bùng. Dưới đất, một lớp lá mục dầy đến mấy mươi phân khiến tôi có cảm giác như đang bước trên một tấm nệm dày, mát lạnh. Và, đây là lần đầu tiên trong đời, tôi được nhìn tận mắt, sờ tận tay những cây cổ thụ to mấy vòng tay người lớn, cao vút. Y Đăm bảo mùa bằng lăng nở hoa là mùa khu rừng đẹp nhất. Lúc ấy, nhìn từ xa, rừng như một biển hoa vậy.


Bên trong rừng Cư H’Lăm vẫn còn những cây gỗ hàng trăm năm tuổi


Lúc ra khỏi rừng, tôi tìm chỗ vắng, lột sạch quần áo ra kiếm, tổng cộng có gần 2 chục con vắt đang bám trên người, có con chỉ nhỏ bằng que tăm, nhưng có con đã no máu, to bằng ngón tay đứa trẻ.


Thuở xưa, thuở đồi Cư H’Lăm này chưa có tên, trong buôn Ê Đê Kpă có một có chàng trai tên Y Đ’Hin và cô gái vừa tuổi trăng tròn tên H’Lăm yêu nhau tha thiết. Chàng trai có nước da màu đồng, sức khỏe như con trâu rừng, nhưng lại hiền như con nai. Bắp tay cuồn cuộn của chàng có những sợi gân dai như dây cung, hay lam hay làm như con ong trên tổ. Còn cô gái tên H’Lăm, đẹp như bông hoa pớt, hoa dơn nở bên dòng suối Ea Pôk trong xanh. Làn da cô màu nâu, đôi má căng, ửng hồng, đôi mắt trong veo như mắt nai con vẫn quanh quẩn ăn lá trong khu rừng, bên con suối Ea Pôk. Đôi môi đỏ xinh lúc nào cũng chúm chím cười. Sắc đẹp của cô nổi tiếng khắp 9 núi, 10 buôn, đẹp đến nỗi mỗi khi cô vào rừng, cây ngả xuống, ngọn cỏ lắc lư theo nhịp bước chân cô, dòng suối cũng reo vang hơn để đón chào.

Xem bài viết đầy đủ

Tagged:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Cùng Chia Sẻ © 2013 - Nghe Đọc Truyện Online