Thứ Hai, 11 tháng 2, 2013


Em về Hậu Giang để thấy "điệu nước ròng man mác mỗi tháng hai..." Ta chợt cười nhớ em xa xưa, một lần về quê ngoại, em chỉ cây Ô môi hỏi hoa gì? Nầy em cứ về miền tây, xuôi sông Hậu rồi em sẽ thấy mỗi tháng hai, trời nắng lấp loá và Ô môi nở giữa đồng khô. Nước sông Hậu hạ dần cho hoa nở thắm và bông Lục bình trôi hờ hững giữa dòng sông...


Nhưng thôi nhé em, hãy cứ quên đi, chuyện buồn đau xưa cũ. Em hãy nhớ Hậu Giang bằng những huyền thoại mà ta kể, em cứ thương Hậu giang bằng phong cảnh hữu tình... Nầy em sóng bạc đuổi nhau trên bờ cát, ta dừng lại trên bãi nhé em. Cứ bước xuống cho phù sa ôm đôi gót, cứ vớt trái bần xanh theo nước cuốn hững hờ, ăn đi em, muối biển mặn mà thêm tình nghĩa... Một ngày nào đó, trái bần rồi cũng trôi về biển mặn, thì bây giờ ta cứ chấm muối biển mà ăn...


Ngắm mây trời Ðồng Tháp đất An Giang


Trên địa đàng thơm ngát hương phù sa


Ta cùng ngồi trên phiến đá xanh, cùng nhìn về khơi xa, ta chỉ thấy trong mắt em dòng nước bạc hững hờ... Em có nghe lời sóng thầm thì, em có thấy thẹn vì gió đêm hôn lên má? Nầy em trăng đã lên "hương u huyền bao thiết tha". Ánh sáng đùa giởn trên nghìn sóng bạc lấp lánh mặt trường giang xa, ở Hậu Giang, đêm thật là huyền diệu phải không em?

Xem bài viết đầy đủ

Tagged: ,

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Cùng Chia Sẻ © 2013 - Nghe Đọc Truyện Online