Những đền thờ cổ tráng lệ, những khu chợ bán hàng hóa dễ mua ở Thái Lan dễ dàng thu hút du khách, nhưng một khu di tích khảo cổ lại không dễ chinh phục họ. Đó là lý do vì sao mặc dù được UNESCO công nhận là di sản thế giới, Ban Chiang vẫn mất hẳn vị thế so với 4 địa danh di sản còn lại, đặc biệt là cố đô Ayutthaya nổi tiếng của vương triều Sukhothai.
Tuy nhiên, nếu bạn là người đam mê khảo cổ và tìm hiểu lịch sử, Ban Chiang quả là địa điểm lý tưởng. Đây là khu định cư của người tiền sử quan trọng nhất từng được khám phá ở khu vực Đông Nam Á.
Khu di chỉ Ban Chiang được phát hiện vào năm 1966 bởi Steve Young, một sinh viên nhân chủng học Havard. Trong một lần khám phá Châu Á, Steve đã vướng vào một rễ cây và ngã úp mặt vào một vũng bùn. Dưới vũng bùn đó là những món đồ đất nung cổ, khiến Steve ngay lập tức nhận ra đây là một khu khảo cổ quan trọng. Đến năm 1992, nơi đây được UNESCO công nhận là di sản thế giới.
Qua nhiều năm, rất nhiều cuộc khai quật, phân tích đã được tiến hành, và nhiều đồ vật từ thời đại đồ đồng đã được phát hiện như trang sức, nông cụ, đồ gốm sứ. Tất cả ngày nay đều được trưng bày trong bảo tàng quốc gia Ban Chiang với chỉ dẫn cụ thể cho du khách.
Một mảnh sọ của người dân Ban Chiang, có niên đại cách đây khoảng 3.000 – 5.000 năm.
Rất nhiều hiện vật trong khu di chỉ không phải của Thái Lan, như những hạt đá này được xác định là của Ấn Độ,
Ngay dưới các ngôi chùa nổi tiếng của Ban Chiang như Wat Pho Sri Nai cũng được xác định là có chứa nhiều hiện vật cổ đại.
Đồ trang sức thời cổ đại.
Cửa hàng bán đồ cổ tại Ban Chiang.
Hiền Trang (C)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét