Thứ Bảy, 22 tháng 9, 2012


Hang Phia Muồn! Cái tên nghe lạ hoắc trên bản đồ khảo cổ nước ta. Từ miền rừng hoang vu, cái thông tin về hang Phia Muồn nghe đâu đó như một câu chuyện huyền thoại. Bí mật về hang Phia Muồn bắt đầu từ việc anh Bàn Hữu Chiêu, giáo viên ở Trường tiểu học Sơn Phú đi rừng nhặt được một chiếc rìu. Chiếc rìu nhỏ bằng khoảng 3 đầu ngón tay, được làm bằng đá có màu trắng xám rất mịn, cán rìu nhẵn thín và mòn vẹt một bên, chứng tỏ nó đã được sử dụng rất nhiều. Anh Chiêu vốn từng là dân sơn tràng từ nhỏ, mọi thứ dao rựa, giáo mác, rìu búa của người miền này anh đều rất quen thuộc nên khi trông thấy chiếc rìu với hình dáng lạ như thế, anh Chiêu không khỏi hoài nghi. Ở giữa khu rừng già không dấu chân người, ngàn đời nay chỉ có lau lách và cỏ dại như thế này lại có một chiếc rìu đá trắng “không giống ai” nên anh Chiêu sinh nghi, anh bèn cầm chiếc rìu băng rừng chạy về nhà.


Qua quá trình tìm hiểu trong dân, PGS.TS Trình Năng Chung - một nhà khảo cổ học hàng đầu Việt Nam hiện nay, biết được một số thông tin quý giá: Việc phát hiện ra hang Phia Muồn đã từ hàng trăm năm trước. Cụ La Văn Lạc (86 tuổi) ở bản Nà Lạ cho biết: “Khi còn nhỏ, tôi đã được nghe các cụ già trong bản kể về hang Phia Muồn. Các cụ bảo rằng, đó là nơi thánh thần ngự trị, phù hộ cho bản làng tốt tươi mùa vụ nên vào những dịp lễ tết, chúng tôi đều cố gắng vào đó để thắp hương ở cửa hang”.


Mãi đến khi lên đường chúng tôi mới hiểu lý do anh Phú ngần ngại. Đại loại là: đường đi rất dốc, là đường rừng, có đoạn mất hẳn dấu đường vì cây dại mọc cao quá đầu người. Anh Phú đi trước, dùng dao phát cây mở đường đi nên tốc độ đi rất chậm. Đường mưa trơn trượt, một bên là vực sâu hoắm, xảy chân là toi mạng nên không ai dám đi nhanh, chỉ rờ rẫm từng bước một. Có đoạn dốc dài trơn quá, chúng tôi đành ngồi bệt xuống rồi… xển cho an toàn. Nửa đường là đi, nửa đường là xển, chỉ có 6 cây số mà chúng tôi đi mất gần 10 tiếng đồng hồ.


Theo kinh nghiệm làm khảo cổ của TS Chung, những hang động có di chỉ, mộ táng như Phia Muồn thường gắn liền với những huyền thoại. Để làm an lòng người dân bản địa và những người tham gia đoàn khảo cứu, TS Chung đã làm lễ cúng theo phong tục, tập quán của người dân nơi đây. Sau khi làm lễ động thổ, TS Chung đã trực tiếp bổ nhát cuốc đầu tiên để thăm dò. Khi đào sâu được khoảng 40cm, đoàn khảo cổ phát hiện nhiều công cụ bằng đá và các dấu tích cổ như: than tro, vỏ ốc suối, ốc núi, các vật dụng sinh hoạt và nhiều xương động vật vương vãi.


Cho đến nay, tư thế chôn vẫn được các nhà khảo cổ Việt Nam xem là độc đáo hơn cả. Với tư thế chôn nằm nghiêng, bó gối, co tay tại ngôi mộ số 1 và 12 được nhiều nhà nghiên cứu cho rằng, đây là cách an táng dựa trên quan điểm người chết sẽ trở về trạng thái ban đầu khi còn trong bào thai và hy vọng kiếp sau người chết sẽ được trở lại làm người. Cũng có ý kiến cho rằng, tư thế chôn này thể hiện sự mâu thuẫn trong nhân sinh quan và thế giới quan của người tiền sử. Nghĩa là, người chết thường được chôn ngay nơi ở để được gần gũi với những thành viên khác trong gia đình. Nhưng do những người còn sống lo sợ việc linh hồn người quá cố sẽ quấy rầy cuộc sống của họ, nên khi chôn, người chết thường bị bó chặt chân tay để không thể quấy rầy người còn sống.

Xem bài viết đầy đủ

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Cùng Chia Sẻ © 2013 - Nghe Đọc Truyện Online