Chủ Nhật, 12 tháng 8, 2012


Mười đám cưới ở thành phố bây giờ thì mười một đám có bánh kem và sâm banh. Dù cho cô dâu chú rể có khăn đóng áo dài, dù khách đi dự mặc comple, nhai kẹo cao su hay mặc áo nâu sồng, nhai trầu bòm bèm thì cũng phải có hai thứ ấy mới sang, mới oách và mới đúng kiểu.


Rượu sâm banh có nguồn gốc bên Tây.Tây uống trong sinh nhật, trong đua xem trong vũ trường, trong hội nghị và đương nhiên trong cả đám ma. Đám cưới, Tây cũng có dùng nhưng để dốc vào mồm chứ không phải để biểu diễn.


Bản chất của rượu sâm banh là nhẹ hều. Uống nhiều lần cũng không say và dù có say thì say sâm banh cũng là cái say vẻ vang, say không nhục nhã như say đế Gò Đen hay đế Gò Dưa. Chả thế mà nhiều cô nhiều cậu cả đời chả say cái gì bao giờ nhưng say sâm banh là vội vã khoe ra. Ưu điểm của rượu sâm banh là chai đẹp, nút bọc giấy vàng nhìn khác hẳn chai nước tương hay chai dầu ăn con két. Chỉ nhìn cái chai thôi đã cao quý rồi, nói chi tới uống.


Kìa, cô dâu chú rể đã hiện ra. Chú rể mặc comple đen, cô dâu mặc đầm trắng, nhìn chả khác gì cái chai đứng cạnh cái bánh, rõ ràng là có ý nghĩa sâu xa, khiến bà con hai họ nghẹn ngào.

Xem bài viết đầy đủ

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Cùng Chia Sẻ © 2013 - Nghe Đọc Truyện Online