Ý tưởng ban đầu cho việc định cư này có từ thời đại Inca khi người Uros muốn tránh khỏi những nguy hiểm có thể gặp phải trên hòn đảo chính. Người Uros đã xây dựng khoảng 40 hòn đảo nhỏ từ lau sậy và các loại cây cỏ dại sống xung quanh hồ.
Ở các hòn đảo lớn thì sẽ có khoảng 10 gia đình sinh sống còn những hòn đảo nhỏ với diện tích khoảng 30 m2 sẽ có khoảng 2 đến 3 gia đình sinh sống. Họ đan rễ của cây sậy thành một khối dày. Do dễ của cây sây rất nhanh bị rữa nên họ trồng thêm sậy ở trên hồ.
Để tiện cho việc nấu nướng mà không làm bắt lửa vào lau sậy và phá hủy ngôi nhà của mình họ đã tạo một đống đá nhỏ đủ cao để đốt lửa ở bên trên đồng thời không làm cho lửa có thể bén xuống.
Mặc dù chỉ là một bộ lạc với số lượng nhỏ, người Uros dường như đã chấp nhận những nét văn minh của xã hội Châu Âu thích hợp với họ. Nhiều người đã sử dụng các tấm pin mặt trời trên các ngôi nhà bằng sậy của họ để xem TV và sử dụng các thiết bị điện khác.
Phần rộng nhất của đảo có một trạm phát thanh phát sóng vài giờ trong ngày. Một máy phát điện chạy bằng ga được sử dụng để phát điện chiếu sáng vào ban đêm tuy nhiên cũng rất hạn chế vì chi phí rất đắt đỏ, thay vào đó nến và đèn flash được sử dụng.
Điều thú vị là ở trên đảo không có bất kỳ đồ dùng nấu nướng hiện đại nào, vậy mà người Uros vẫn nấu ăn bình thường mà không bắt lửa vào lau sậy làm phá hủy ngôi nhà của mình. Cái mà họ làm là tạo một đống đá nhỏ đủ cao để đốt lửa ở bên trên đồng thời không làm cho lửa có thể bén xuống.
Nhằm đảm bảo cho hòn đảo không chứa các mầm bệnh, người Uros tạo ra rất nhiều đảo nhỏ cạnh những đảo lớn hơn và chỉ sử dụng chúng với những mục đích nhất định. Chất thải ra được hấp thụ bởi những cây lau sậy.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét