“Cần Thơ ai dệt nên thơ” - câu ca ấy đã thể hiện sự trữ tình của địa danh nổi tiếng với những vườn cây ăn trái, chợ nổi Cái Răng, bến Ninh Kiều thơ mộng… Bên cạnh đó, người ta cũng không quên những giai điệu làm nên văn hóa một vùng đất Tây Đô ở cực Nam tổ quốc - ca vọng cổ.
Người ta bảo nhau rằng, về thăm Cần Thơ mà không đi nghe ca vọng cổ thì xem như uổng phí một chuyến đi. Thật vậy, vọng cổ là một trong những nét văn hóa đặc sắc của miền Tây Nam Bộ. Xuất xứ từ tên “cầm, thi, giang” (đàn, thơ, sông), Cần Thơ là mảnh đất mang đậm dấu ấn văn hóa sông nước.
Chiều chiều khi con nước lên, trẻ nhỏ ra sau nhà đùa nghịch, tắm táp ở dòng sông mát rượi. Những cô gái quê đằm thắm lo dọn dẹp bữa cơm chiều. Những người đàn ông tranh thủ bày bữa nhậu chiều quê, trước sông nước mênh mang lấy hơi ca vài câu vọng cổ, nghe thiệt mùi mẫn, không say không về…
Cũng như những làn điệu dân ca của các vùng miền khắp nơi trên Tổ Quốc, cái hay của Vọng cổ thật khó để diễn đạt bằng lời. Không biết dùng ngôn từ gì để miêu tả được cái chất ngọt, men say trong những câu vọng cổ chứa đựng biết bao nghĩa tình sâu nặng. Chỉ có ai may mắn được mắt thấy tai nghe, mới có thể cảm hết được điệu ca sâu lắng ấy!
Đến với miền Tây sông nước, sau khi thăm thú vườn cây ăn trái, ghé thăm cầu Cần Thơ và mua sắm ở khu chợ Nổi, du khách phải đi nghe Vọng cổ thì mới gọi là trọn vẹn chuyến tham quan. Có người trước đây từng nghe qua trên truyền hình và yêu thích, cũng có người không mấy “mặn mà”… Thế nhưng, nếu bạn một lần được nghe những nghệ sĩ ở nơi đây ca Vọng cổ thì mới thấy nó thật tuyệt vời.
Thú chơi đờn ca tài tử còn vì phong cảnh hữu tình, gợi cảm, gần với thiên nhiên. Các ban ca nhạc tài tử cũng thích chơi giữa cảnh trời trăng mây nước. Có thể ở gò đất cao cạnh ao làng hay trên chiếc thuyền trôi xuôi êm ả… Tất cả như nền nhạc đệm làm tăng vẻ hữu tình cho buổi đờn ca tài tử.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét