Thứ Năm, 3 tháng 1, 2013


Tàu SE6 gồng mình lấy đà để vượt đèo. Tiếng kèn kẹt của bánh đà cọ vào thanh ray nghe nhói tai. Tiếng gió luồn qua các khe nối toa rít từng hồi nghe rùng mình. Tàu vừa lao tới, đám người đã đợi sẵn nhanh như cắt phi lên bám vào đoàn tàu. Cứ như những pha phim hành động! Và cuộc mưu sinh của “phi đội nhảy tàu” phường Hòa Hiệp Bắc (quận Liên Chiểu) bắt đầu.


Đầu giờ chiều, tàu dừng dưới chân ngọn Hải Vân Quan, gần thị trấn Lăng Cô (Huế). Những người nhảy tàu ém sẵn từ trên nóc toa tụt xuống. Họ ập vào các toa bán hàng cho hành khách cũng nhanh như cách lúc nãy họ phi thân lên tàu. Tôi nhận ra một điều thật lạ: Hàng hóa mà những người nhảy tàu mang theo bán cho hành khách đều không nằm trong “menu” của nhân viên bán hàng trên tàu. Sự lựa chọn khôn ngoan ấy đã giúp họ tồn tại đến bây giờ vì tránh được việc đối đầu, cạnh tranh với nhân viên bán hàng trên tàu.


Tý “đen” (30 tuổi, nhà ở phường Hòa Hiệp Bắc, quận Liên Chiểu, TP Đà Nẵng) từng tham gia nhảy tàu từ hồi mới hơn 10 tuổi. Tôi chẳng kịp hỏi tên thật của anh nhưng “đồng đội” nhảy tàu gọi anh là Tý “đen”, cái tên rất hợp với vẻ bề ngoài đen lánh và khắc khổ của anh. Mỗi ngày Tý “đen” lại thủng thẳng với “phi đội” nhảy tàu mang hàng đá mỹ nghệ lên các toa bán cho khách. Mỗi bức tượng bằng đá được rao bán với giá 30.000-80.000 đồng. Nếu cò kè một lúc, Tý “đen” sẽ giảm 5.000-10.000 đồng/món đồ.


Chậm chân hơn “đồng đội” nên nhiều người phải đứng dưới đất mời chào, bán hàng qua cửa lưới.


Mưu sinh theo những con tàu.

Xem bài viết đầy đủ

Tagged: , , ,

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Cùng Chia Sẻ © 2013 - Nghe Đọc Truyện Online