Mây trời Fanxipang.
Cô đã có 1 buổi thử nghiệm “leo trèo” và cả “đu dây” ở chuyến đi bộ ở Hàm Lợn để chuẩn bị cho hành trình chinh phục Fanxipang. “Thời tiết rất thuận lợi trong cả chuyến đi. Cảnh sắc thì không phải nói rồi, quá tuyệt vời. Đến mức dù rất mệt mỏi nhưng khi thấy ống kính chĩa vào thì mình không ngần ngại tạo dáng”, Teresa cười.
Giờ Teresa vẫn còn nhớ như in cảm giác chạm đến đỉnh Fanxipang: Khi còn cách đỉnh tầm 100m thì mình đã nghe thấy tiếng hò hét của những người lên trước đang đứng ở đó. Cảm giác hưng phấn vô cùng. Mình cảm thấy như được khích lệ tinh thần và chỉ muốn bay thật nhanh dù lúc đó đã mệt lắm rồi. Lúc nghe tiếng hét mình thấy rất gần, cảm giác chỉ 5 phút nữa là tới nơi nhưng không ngờ phải leo thêm 30 phút nữa mình mới chạm được cột mốc lịch sử. Không từ nào có thể diễn tả chính xác cảm xúc lúc đó ngoài 2 chữ “tuyệt vời”.
Teresa chia sẻ: để leo lên được vách đá này bạn
Giờ Teresa vẫn còn nhớ như in cảm giác chạm đến đỉnh Fanxipang: Khi còn cách đỉnh tầm 100m thì mình đã nghe thấy tiếng hò hét của những người lên trước đang đứng ở đó. Cảm giác hưng phấn vô cùng. Mình cảm thấy như được khích lệ tinh thần và chỉ muốn bay thật nhanh dù lúc đó đã mệt lắm rồi. Lúc nghe tiếng hét mình thấy rất gần, cảm giác chỉ 5 phút nữa là tới nơi nhưng không ngờ phải leo thêm 30 phút nữa mình mới chạm được cột mốc lịch sử. Không từ nào có thể diễn tả chính xác cảm xúc lúc đó ngoài 2 chữ “tuyệt vời”.
Cung đường khó.
Teresa đã từng đứng trên đỉnh Lũng Cú, địa đầu Tổ quốc. Nhưng đây là mái nhà của Đông Dương, ở độ cao 3143 m so với mặt nước biển và cô gần như ngộp thở trước những gì được chứng kiến, xúc động khi được ôm vào người đỉnh tam giác huyền thoại.
Giờ thì mục tiêu tiếp theo của Teresa Nguyễn là cực đông của Tổ quốc – nơi đầu tiên trên đất nước đón ánh mặt trời. Và chúng ta hãy cùng chờ những chia sẻ của cô gái bé nhỏ ưa chinh phục này nhé.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét