Có những địa danh thơ mộng đến nổi, một khi mắt ta đã nhìn thấy rồi, thì chỉ cần đặt bút là viết thành bài thơ. Capri hay Syracuse ở Ý, đảo Corfou ở Hy Lạp từng gợi hứng cho nhiều tác giả. Đảo Corse ở miền Nam nước Pháp cũng vậy. Không phải ngẫu nhiên mà nơi này được mệnh danh là L’Ile de la Beauté - Hòn đảo xinh đẹp.
Nằm trên biển Địa Trung Hải, đảo Corse tiếng địa phương gọi là Corsica, nổi tiếng từ lâu đời nhờ vẻ đẹp tự nhiên, hoang sơ thầm kín, không huyên náo như Ibiza, không khoe khoang như Mykonos. Từ thủ đô Paris đáp máy bay, du khách mất khoảng một tiếng rưỡi đồng hồ để đến các thành phố Bastia hay Calvi ở phía Bắc, Ajaccio hay Corte ở miền Trung hải đảo. Nhưng những phong cảnh đẹp nhất vẫn là các bãi tắm nằm ở miền Nam (Corse du Sud), trong đó có thành phố Solenzara, được mô tả như Hạt ngọc trai của Bờ biển Xà cừ (Côte des Nacres).
Gọi là thành phố, nhưng thật ra Solenzara chỉ lớn bằng một thị trấn, mật độ dân cư không cao nhưng lại thu hút đông đảo du khách trong những tháng hè. Khi xưa là một làng chài, sống nhờ nghề đánh cá, nuôi hải sản, Solenzara phát triển nhờ có khoảng 20 bãi tắm tự nhiên nằm dọc trên 5 cây số. Bờ biển ở đây có làn nước trong suốt, xanh mát, cát ngà trắng mịn, mềm mại như nhung. Nhưng Solenzara có một đặc điểm mà nơi khác không có. Đó là nhánh sông bắt nguồn từ miền núi đổ ra biển.
Từ Solenzara đi xe hơi khoảng nửa tiếng về mũi cực nam đảo Corse, du khách sẽ thật sự choáng ngợp khi lần đầu tiên chứng kiến tận mắt thành phố Bonifacio. Được tạp chí du lịch hạng sang Condé Nast Traveller xếp vào danh sách 10 thành phố có địa thế độc đáo nhất thế giới, Bonifacio còn được mệnh danh là một viện bảo tàng lộ thiên, ngự trị trên biển. Thành phố cổ có lối kiến trúc hài hòa, phát triển từ thế kỷ 14 trở đi, khi còn là bến cảng giao thương giữa Marseille của Pháp và các nhà hàng hải đến từ vùng Sardaigne (Sardegna) và Gênes (Genova) của Ý.
Bước vào thành phố, du khách có cảm tưởng lạc vào mê cung. Mọi nẻo đường đều quanh co khúc khuỷu, không tuân theo trật tự nhất định, vì ngày xưa, khi thành phố này bị tấn công, cư dân có thể thoát chạy dễ dàng. Có lẽ vì thế mà từ lâu Bonifacio nổi tiếng nhờ bức thành trì rắn chắc xây trên đất liền, ngăn chặn mọi nguy cơ xâm lăng từ phía biển. Với thời gian, thành trì được trùng tu, tô điểm nên tạo cho địa danh này một vẻ đẹp khó tả. Đáp du thuyền ra khơi rồi ngoảnh nhìn về đất liền, bạn sẽ thấy một thành phố cổ toạ lạc trên một khối đá vôi, cao gần 100 thước so với mực nước biển. Phía dưới của khối đá vôi bị sóng vỗ quanh năm, nước biển ăn mòn nên thành phố này càng có vẽ bấp bênh gập ghềnh.
Thời xưa, đảo Corse không phải là vùng đất trù phú, phì nhiêu nên rất nhiều món ăn chính gốc là của người dân miền núi. Các món thịt nguội, hun khói hay ngâm muối ngon không kém gì món jambon Parma của người Ý. Người Corse còn nổi tiếng nhờ nghệ thuật làm fromage bằng sữa dê : đậm mùi thì có loại Niulincu (của làng Niolu) và Calinzanincu (Calenzana), nhẹ hơn thì có Sartinese (làng Sartène), Bastelicacciu (Bastelica), và Venachese (Venaco). Các món fromage này thường được đút lò với khoanh trái táo chẻ mỏng, hay được nhồi với cà tím nướng dầu ôliu. Độc đáo hơn nữa là món hoa mướp non, ướp với một chút gia vị rồi lăn bột chiên bơ. Vắt thêm một chút chanh tươi, món này còn ngon hơn nhiều món tempura của người Nhật.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét