Hiển thị các bài đăng có nhãn Tin Lành. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tin Lành. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2012


Tại TPHCM, chỉ mới 19h nhưng nhiều tuyến đường tại quận 1 như Lê Duẩn, Nguyễn Huệ, Lê Lợi... người và xe phải chen chân nhau trên từng cm. Vì vậy, tối nay (24/12), để có thể tiến sâu vào các địa điểm đẹp tại trung tâm quận 1 và hạn chế tình trạng kẹt xe cục bộ, chắc hẳn mọi người sẽ phải chọn những điểm gửi xe ở cách xa nhà thờ Đức Bà.


Đường Nguyễn Huệ cũng kẹt xe cả cây số


Mọi người xuống phố chào đón mùa Giáng sinh với nhiều hoạt động khác nhau như: dạo quanh các con đường lung linh ánh đèn, hay dừng chân tại công viên, quán cafe cùng bạn bè, đi mua sắm, tham gia trò chơi ở các trung tâm thương mại…


Ở các quận xa trung tâm, tình hình giao thông “dễ thở” hơn, chỉ xảy ra đông xe ở các tuyến đường có nhà thờ. Nhộn nhịp nhất có lẽ khu vực đường Thành Công, Độc Lập, Nguyễn Hậu… ở quận Tân Phú. Nơi đây đèn hoa rợp trời, và gần như cứ cách vài chục mét lại có một hang Chúa.


Đèn trang trí ở quận Tân Phú có vẻ mộc mạc hơn khu vực trung tâm nhưng cũng hoành tráng không kém


Con hẻm nhỏ xíu cũng giăng đèn


Màu trắng, đỏ và xanh là những tông màu chủ đạo của một hang Chúa trong mùa Giáng sinh năm nay. Đặc biệt, những năm gần đây có thêm chi tiết hồ nước, đống lửa, thuyền... thường không có trong hang đá truyền thống nhưng phù hợp thị hiếu thẩm mỹ của người dân TPHCM.


Mặt nước phản chiếu ánh đèn khiến hang Chúa ở nhà thờ Đắc Lộ (quận Tân Bình) thêm lung linh huyền ảo


Công trình cách điệu: Chúa hài đồng ra đời trên thuyền


Hang Chúa và cảnh tuyết mùa đông phủ kín cả một ngôi nhà của giáo dân.


Vừa chập tối, nhóm ông già Noel bàn kế hoạch chia nhau đi phát quà.


Một ông già Noel len lỏi giữa dòng xe cộ trên phố để "chạy sô" chuyển quà cho kịp thời gian.


Có những ông già Noel khác đứng cả ra đường phát quà cho các em thiếu nhi.


Một nhà thờ ở quận trung tâm Ninh Kiều mừng Chúa giáng sinh.


Người dân tề tựu bên cây thông Noel tại một nhà thờ Tin Lành...


...và bên hang đá sẵn sàng đón Chúa giáng sinh.

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Hai, 3 tháng 10, 2011


Gurning là một kĩ năng tạo kiểu mặt như cao su là một điều kì lạ và chỉ có ở nước Anh. Những thí sinh của cuộc thi tròng đầu qua một cái vòng cổ ngựa và họ cố gắng tạo ra những khuôn mặt xấu nhất, kì cục nhất, méo nhất. Có rất nhiều kĩ năng được dùng tới nhưng có lẽ việc uống nhiều bia là cách tốt nhất. những người chiến thắng sẽ được tuyên dương và được đăng trên bản tin quốc gia.


Là một sự kiện hàng năm được tổ chức vào kì nghỉ Spring Bạnk (1/5 hoặc 2/5) ở khu vực đồi Cooper gần Gloucester thuộc vùng Cotswolds nước Anh. Đó là một lễ hội truyền thống của những người dân tại một làng địa phương Brockworth nhưng cho đến ngày nay, lễ hội này đã được mọi người trên thế giới tham gia.


Đây là loại hình khiêu vũ dân gian có nguồn gốc từ những nước Tây Âu như Anh, Thụy Điển, Galicia, Đức,... với hai truyền thống riêng biệt. Ở loại hình phổ biến nhất, những vũ công sẽ nhảy vòng tròn quanh một cây sào cao được trang trí bằng hoa, được sơn sọc, cờ và các biểu tượng khác. Trong hướng thứ hai, các vũ công múa thành vòng tròn mỗi người câm một dải ruy băng được nối với một cột nhỏ hơn.


Lễ hội “Pearly Kings & Queens (Lễ hội những người hành khất) là sự kiện truyền thống từ thiện được tổ chức do văn hóa tầng lớp công nhân ở Luân Đôn nước Anh.


Guy Fawkes (13/4/ 1570 – 31/1/ 1606), còn được biết đến với cái tên Guido Fawkes được sử dụng trong cuộc chiến cho Tây Ban Nha ở Low Countries của một nhóm những người cải cách Công giáo đến từ nước Anh. Guy Fawkes là người lên kế hoạch cho âm mưu “thuốc súng” (Gun Powder) vào năm 1605. Mục tiêu của họ là lật đổ sự thống trị của Đạo Tin Lành bằng cách cho nổ tung Nhà Quốc Hội trong khi vua James I và toàn bộ những tín đồ Tin Lành và thậm chí những tín đồ Công giáo, quý tộc và hoàng gia ở trong đó. Những người tiến hành âm mưu này nhận thấy đấy là phản ứng cần thiết với thái độ phân biệt đối xử đối với các tín đồ công giáo của nước Anh.


Đây là một lễ hội được diễn ra tại trường đua ngựa nổi tiếng của nước Anh ở thị trấn nhỏ Ascot, Berkshire. Đó là một trong những trường đua hàng đầu ở Anh quốc. Trường đua này được kết hợp chặt chẽ với Hoàng gia Anh, cách Windsor Castle gần 6 dặm do hoàng gia sở hữu. Tại đây các quý bà sẽ phô diễn các kiểu mũ vương giả quyền quý. Không chỉ dừng lại ở việc che năng mũ hoàng gia còn phô diễn mức độ quý phái của các quý bà.


Đây là cuộc thi bơi dưới mương bằng ống thở. Nó được tổ chức hàng năm nhằm quyên tiền cho các quỹ từ thiện.


Là một ngày lễ truyền thống của nước Anh được tổ chức vào ngày 7/1 hàng năm tại vùng Fenland nhỏ bé ở các khu vực biên giới Huntingdonshire và Cambridgeshire, gồm Ramsey Mereside. Bắt đầu của nông nghiệp nước Anh, một người đàn ông hay một cậu bé mặc rơm từ đầu tới chân. Anh ta đi từ nhà này sang nhà khác khiêu vũ, và người ta sẽ cho anh ta tiền, thức ăn hoặc bia.


Hàng năm, các cuộc thi kiểu này sẽ được tổ chức vào 5/6 tại làng Willaston, gần Nantwich, Cheshire nước Anh. Người tham gia cuộc thi này sẽ dùng mọi cách để thu hút sự chú ý của các con giun dưới lòng đất có thể bằng nhạc nhưng không được sử dụng các chất kích thích và ở cuộc thi này người ta xem nước cùng là một chất kích thích.


1. Khiêu vũ Morris

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Ba, 13 tháng 9, 2011


Ngay lúc đó bước chân vội vã của một người bộ hành đã xé nát sự yên tịnh. Người đàn ông, vừa xuống chuyến phà ở Riva degli Schiavoni, đang cuối đầu bước vội vã trên quảng trường đến nơi làm việc. Ông vừa đi khuất lại xuất hiện người quét đường, dùng cây chổi khổng lồ kỳ cọ đá hoa cương, một người đẩy chiếc xe chở đầy báo đi đến những dãy cuốn, một người gác cổng với xâu chìa khóa kêu leng keng.


Vì quyền lực của nền cộng hòa được biểu hiện bằng đá hoa cương ở đây: trong Dinh Tổng trấn, trong các dãy nhà Procuratie, trong Nhà thờ Thánh Mark – ngôi nhà thờ quốc gia mà trong đó nền cộng hòa được tôn sùng trước tiên rồi mới đến Chúa Trời kính yêu. Vị giáo trưởng của Venice phải bằng lòng với ngôi nhà thờ San Pietro di Castello khiêm nhường hơn rất nhiều. Chỉ sau khi Napoleon đâm nhát dao cuối cùng vào Cộng hòa Venice , vị giáo trưởng mới được phép dọn vào Nhà thờ Thánh Mark: Năm 1837, thời chiếm đóng của Áo, dinh tổng giám mục được xây tại Piazzetta dei Leoncini.


Người Venice không bao giờ gọi những dãy nhà ở bên trái và phải của Quảng trường Thánh Mark một cách đơn giản và chung chung là Procuratie – họ phân chia chúng ra một cách nghiêm ngặt thành cũ và mới, như thể họ vẫn chưa quen được với dãy nhà mới sau 400 năm.


Hằng triệu gót giầy đã chà nhẵn những tảng đá lát quảng trường, hằng triệu bàn tay đã lau bóng hai con sư tử trên Piazzetta dei Leoncini. Khách tham quan nghĩ gì trong khoảng khắc huyền diệu khi họ lần đầu tiên đặt chân lên quảng trường? Họ có giống như nhà văn Julien Green, người lo sợ phải phát cuồng? Hay họ cố tự cứu mình bằng cách lẫn trốn vào trong sự mỉa mai châm biếm như nhiều nhà văn khác? Goethe bàn luận về cua trên Campanile, Mark Twain so sánh nhà thờ với một con bọ cánh cứng đang đi dạo, Hemingway với một rạp chiếu bóng Hollywood.


Du khách tìm chỗ dựa ở hướng dẫn viên du lịch, người giảng giải không những về nguồn gốc Byzantine mà còn về nguồn gốc tội phạm của Nhà thờ Thánh Mark nữa: Không chỉ hài cốt của Đức Thánh Tin Lành, không đâu, cả những cây cột bằng đá hoa cương và cung vòm thạch cao tuyết hoa, tượng thánh gắn ngọc và những con ngựa bằng đồng – tất cả đều được lấy trộm! Trộm về từ Phương Đông! Do những thương gia Venice mang trộm về, những người tin rằng đó là nhiệm vụ do bề trên giao phó!


Người Áo lui tới trong quán cà phê Quadri đối diện, cái quán mà đã nhanh chóng tự hạ mình đổi tên thành Caffè Militare (Cà phê Quân đội), có thêm dòng chữ phụ bằng tiếng Đức "Kaffehaus". Khi thống đốc người Áo hạ lệnh bắn vào đám đông trên Quảng trường Thánh Mark trong cuộc nổi dậy năm 1848, những người bị thương đã được mang vào Caffè Florian. Đó là lần nổi dậy cuối cùng của Venice chống lại một thế lực chiếm đóng – với Florian là đồng minh. Người Venice yêu nó cho đến ngày nay.


Vào giờ này, nhà thờ chỉ mở cửa cho những người muốn vào để đi lễ. Và như có hẹn trước, không những du khách mà chim bồ câu cũng biến mất – giống như chúng đã qua được một ngày làm việc. Quảng trường Thánh Mark được chiếu sáng về đêm óng ánh như một nhà hát.

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Hai, 5 tháng 9, 2011


Vào thời của những cuộc Chiến tranh Hoa hồng tranh giành ngai vàng giữa 2 dòng họ York và Lancaster trong thế kỷ 15, người ta đã chặt đầu địch thủ rồi cắm lên trên cọc nhọn của chiếc cổng thành đồ sộ Micklegate Bar.


Ở York gần như không một ngõ hẻm hay một quán rượu nào mà lại không có một con ma riêng. Có đến nửa tá công ty chuyên dẫn du khách đi tham quan ma ("Ghost Walk Companies"). Cuộc tìm kiếm bắt đầu ngay trong Nhà thờ lớn của York, ngôi nhà thờ theo lối kiến trúc Gothic lớn nhất của Anh quốc mà người ta đã phải mất 250 năm mới xây xong.


Cách đây khoảng 50 năm, Harry Martindales, lúc đấy là một thợ học việc mới 17 tuổi, đang làm việc trong tầng hầm của ngôi nhà thuộc nhà thờ lớn. Ông bất chợt nhìn thấy một kỵ binh người La Mã mang quân phục xanh cùng một vài người lính đi xuyên qua tường về hướng nhà thờ. Bạn bè và họ hàng chẳng ai tin câu chuyện bí ẩn này. Ngược lại họ còn cho rằng ông đã bị điên. Nhưng 15 năm sau đó, khi phải tiến hành đào xới trong nhà thờ lớn, người ta đã phát hiện được di tích của một con đường La Mã ngày xưa ở dưới nhà thờ lớn và ngôi nhà mà Harry đã làm việc.


Nhưng York không chỉ có ma La Mã. "Mad Alice" ở ngõ Lund 's Court rất nổi tiếng. Năm 1825 người ta đã treo cổ bà trong Pháo đài York (York Castle) vì cho rằng bà bị điên. Đáng thương hơn là "Grey Lady", bóng ma ẩn hiện ở những hàng ghế đầu trong Nhà hát Hoàng gia mà thời Trung cổ vẫn còn thuộc Bệnh viện Thánh Leonard của các nữ tu sĩ. Ngày xưa người ta đã chôn một nữ tu sĩ ngay trong tường vì đã dan díu với một vị quý tộc. Câu chuyện rùng rợn là vậy nhưng nếu người phụ nữ mang bộ áo tu màu xám này xuất hiện thì đó lại là điều tốt cho lần trình diễn sắp đến.


Có cả một ma hoàng hậu trong King's Manor thuộc Đại học York ngày nay nữa. Ngày xưa đây là nhà của tu viện trưởng của Tu viện St. Mary thuộc dòng Biển Đức. Năm 1541, Queen Catherine Howard, vợ thứ tư của Vua Henry VIII, đã hẹn hò người yêu của bà là Thomas Culpeper ở đây. Việc này đã rút ngắn cuộc đời của bà một cách đáng kể. Mang trên tay một đóa hoa hồng, bà thường hay xuất hiện ở nơi ngày xưa là vườn hồng của lâu đài.


Còn có "Bá tước không đầu": Năm 1572 người ta đã chặt đầu Thomas Percy, bá tước của Northumberland, người trung thành với Công giáo mưu hại Nữ hoàng Elizabeth I theo Tin Lành. Đầu của ông được cắm để bêu rếu trên Micklegate Bar. Đến một lúc nào đấy cái đầu được mang đi chôn vội vả ở đâu đó trong nghĩa địa của Holy Trinity Church và từ đó thân hình của vị bá tước đêm đêm đi tìm cái đầu của chính mình.

Xem bài viết đầy đủ

Cùng Chia Sẻ © 2013 - Nghe Đọc Truyện Online