Hiển thị các bài đăng có nhãn Thạch Lam. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thạch Lam. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 23 tháng 6, 2012


Món phở của Việt Nam đã nổi tiếng khắp thế giới. Vào cuối tháng 7/2011, theo kết quả bình chọn của hãng thông tấn CNN, phở, một trong hai món ăn Việt Nam (món thứ hai là gỏi cuốn) chiếm 2 vị trí 28 và 30 của danh sách 50 món ngon thế giới. Theo bình luận của CNN, phở được mô tả là một món nước, chế biến từ bún gạo nấu với thịt bò hoặc gà, dùng kèm với vài loại rau thơm. "Mùi vị của nó thì trên cả tuyệt vời, chứ không chỉ đơn thuần là hỗn hợp các thành phần nguyên liệu cộng lại. Phở có mùi vị thơm ngon và hài hòa".


Trong tác phẩm Hà Nội 36 phố phường, nhà văn Thạch Lam đã viết về sự hấp dẫn của món bún chả như sau: “... Có một ông đồ cuồng chữ ở nhà quê, một hôm khăn gói lên Hà Nội đã ứng khẩu đọc hai câu thơ khi ngửi thấy mùi khói chả: Ngàn năm bửu vật đất Thăng Long. Bún chả là đây có phải không?..."


Số 14 phố Chả Cá có một nhà hàng mà nhiều người vẫn mong đến để một lần thưởng thức món ăn đã trở thành “danh bất hư truyền”: nhà hàng Chả cá Lã Vọng. Nhà hàng này do gia đình họ Đoàn lập ra đầu thế kỷ 20 bán món cá chiên ăn kèm các loại rau gia vị và ăn cùng với bún. Dần dần theo thời gian, món chả cá đã trở thành một đặc sản của người Hà Nội. Và, sự nổi tiếng của món ăn này đã khiến cho con phố trước đây mang tên Hàng Sơn đã được đổi tên thành phố Chả Cá. 


Muốn có một bát bún thang ngon đầu tiên là phải có thời gian, thứ hai là phải có một nhà nội tướng giỏi gia chánh, tỉ mỉ, cẩn thận, chu đáo được “truyền nghề” từ đời bà, đời mẹ. Bún thang có nghĩa là canh nhưng không phải là canh bún riêu cua, canh bún cá rô, cá quả… mà là một món bún không xuất hiện trong ngày thường, không dành cho những ai vội vàng, háu đói.


Một món ăn muốn cảm nhận hết được vị thơm ngon thì chỉ có đến nơi đã sản sinh ra nó. Vì chỉ có đến những nơi này, bạn mới hiểu được nắng, gió, mưa, đất, trời… ra sao để làm nên hương vị thấm đậm trong một món ăn quê hương, xứ sở. Bánh đa cua một món ăn mộc mạc mà thân thiết của người dân đất cảng Hải Phòng cũng vậy. Tổ chức Kỷ lục Việt Nam chính thức đề cử kỷ lục châu Á này cho thành phố Hải Phòng.


"Rượu ngon cơm cháy thịt dê, Ninh Bình chào đón khách về tham quan, Đẹp thay non nước Tràng An, Hạ Long trên cạn, đại ngàn Cúc Phương”. Qua câu ca dao trên cho thấy cơm cháy là một món ăn từ lâu đã gắn với mảnh đất và con người Ninh Bình.


Miến lươn được người dân Nghệ An xem là “món ruột”. Nơi đây có loại lươn chỉ to bằng chiếc đũa. Món này cũng thật cầu kỳ khi chế biến. Lươn sau khi làm sạch, tẩm ướp gia vị, sẽ được chiên vàng giòn (lươn giòn), hoặc xào săn lại mà vẫn phô màu vàng óng của da lươn (lươn mềm). Hành hoa và rau răm thái nhỏ thường thái trước khi cho vào bát để giữ mùi thơm; hành răm thái càng nhỏ càng thơm nhiều hơn. Miến sau khi rửa sạch, trần nước sôi, được trần lại vào nồi nước dùng lươn màu nâu nâu cho miến nở, thấm độ đậm, ngọt của nước dùng rồi cho vào bát. Tổ chức Kỷ lục Việt Nam chính thức đề cử kỷ lục châu Á này cho tỉnh Nghệ An.


Bún bò Huế là một trong những món ăn mang hương vị đặc trưng của xứ Huế mộng mơ. Một tô bún bò đậm đà mùi thơm của sả, vị cay của ớt, vị béo của thịt, chả, dầu ăn và huyết heo. Cũng như nhiều món ăn đặc trưng của Huế, bún bò rất cầu kỳ trong cách chế biến. Đầu tiên, thứ được coi là “linh hồn” của món bún bò chính là nước lèo. Nước lèo được hầm từ xương heo, xương bò với một vài loại củ. Nước lèo ngon là nước phải trong, ngọt thanh, không mỡ màng. Gia vị chủ lực của bún bò Huế gồm mắm ruốc, sả, ớt cùng nước mắm. Tinh dầu của sả có mùi thơm nồng, đủ mạnh để trung hòa mùi mắm ruốc và giúp cho mùi giò heo luộc vừa chín tới, mùi thịt bò trộn cùng chút mắm ruốc, tiêu hành, nước mắm trở nên dịu và ngào ngạt thơm.


Mì Quảng là một món ăn luôn mời gọi bạn khi đặt chân đến Quảng Nam và các tỉnh miền Trung. Mì Quảng cũng như phở, bún đều được chế biến từ gạo nhưng lại có hương vị và hình thái riêng biệt. Ðúng như tên gọi, mì này có nguồn gốc xuất xứ từ Quảng Nam.


Ngoài cà phê và măng khô, người dân phố núi Gia Lai xem phở khô là món ăn không thể thiếu trong nét văn hóa ẩm thực của mình. Có thể xem món phở khô là sự kết hợp độc đáo giữa hủ tiếu và phở. Sợi phở khô được làm từ bột gạo, không mềm và dẹp như sợi phở mà mảnh và dai như sợi hủ tiếu. Sợi phở khô trụng sơ rồi trộn với thịt bằm, bên trên rắc lớp hành phi vàng ươm, thơm phức. Nước lèo có thịt bò tái, gân, bắp, hoặc bò viên, cũng có thể là thịt gà, rắc thêm chút hành ngò xắt nhỏ, tiêu đen. Rau ăn kèm với phở khô chỉ cần xà lách, húng quế và giá trụng.


Chỉ cần một chút gia vị cùng với thịt heo và bột gạo, nhưng món bánh canh Trảng Bàng (Tây Ninh) đã trở thành một món ăn đặc sản không thể bỏ qua đối với những ai đặt chân đến vùng đất miền Đông Nam bộ này. Theo nhiều người, món bánh canh Trảng Bàng xưa kia do một người phụ nữ gánh từng gánh bánh canh đi khắp thị trấn Trảng Bàng bán để nuôi gia đình, sau đó bà truyền bí quyết lại cho con cháu, theo thời gian, bánh canh Trảng Bàng có mặt ở nhiều hàng quán trong tỉnh. Tổ chức Kỷ lục Việt Nam chính thức đề cử kỷ lục châu Á này cho tỉnh Tây Ninh.


Có lẽ không món ăn nào ở Sài Gòn lại dễ tìm thấy như gỏi cuốn, dù ở đâu, trong thực đơn của các nhà hàng sang trọng, trong các quán hàng rong hay thậm chí các xe đẩy, món gỏi cuốn hiện diện một cách bắt mắt và khiến người ta thèm thuồng đến lạ. Ấy thế cho nên gỏi cuốn được vinh dự góp mặt là một trong 50 món ăn ngon nhất thế giới do CNN bình chọn cũng là điều dễ hiểu.


Bánh cóng là món ăn quen thuộc với người miền Tây Nam bộ, nhưng được biết đến nhiều nhất ở Sóc Trăng, nhất là ở chợ ven lộ Xoài Cà Nã (huyện Mỹ Xuyên), cách thành phố Sóc Trăng khoảng 8 km.

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Tư, 21 tháng 9, 2011


Mỗi loại lúa (lúa nếp hoa, nếp thơm hay nếp cái hoa vàng) phù hợp để làm một loại cốm như cốm dẻo, cốm phồng...


Cốm non mà thiếu lá ráy mát mịn làm nền tuyệt vời cho nhan sắc (những người làm cốm cho rằng loại lá này sẽ giúp giữ ẩm cho cốm), thiếu lá sen bọc ngoài (để gợi nhớ tới hương vị ngan ngát của sen), thiếu sợi rơm vàng quê kiểng duyên dáng, dường như cũng mất ngon, mất thiêng đi phần nào. Đã từng, để gói cốm, người ta lót bằng lá sen, nhưng lá không đủ, phải bọc ngoài bằng giấy báo, và buộc bằng dây thun nhỏ. Nhiều bà nội trợ nguây nguẩy bỏ đi khi người bán cốm sơ sẩy thiếu đi một trong ba thứ gói buộc mộc mạc tinh túy hồn làng ấy.Không chỉ lá sen, lá ráy và sợi rơm vàng, người Hà Nội còn có rất nhiều cách để thưởng thức sản vật hương đồng gió nội này. Người ta ăn cốm cùng quả chuối tiêu trứng cuốc, vỏ chín vàng lốm đốm những chấm nâu, ngọt lịm và thơm lừng; hoặc ăn cốm với trái hồng trứng, loại hồng vỏ mỏng như lụa, đỏ rực rỡ và vị ngọt sắc...  Nhà văn Băng Sơn khi viết về cốm Hà Nội từng cho đó là cách thưởng thức bằng mắt đối với những màu sắc tương phản, giữa xanh - đỏ, hoặc xanh - vàng - nâu, dẫu cho cách ăn đó là sự “hy sinh một phần hương sắc”.Nói đến cốm thì nhất định phải là cốm Vòng. Người Hà Nội quen nhấm nháp cốm Vòng trong gia đình, ngoài ra còn làm đồ lễ lạt và làm quà cho người đi xa. Cốm này xuất xứ từ một ngôi làng cổ gọi là làng Vòng (hiện là làng Dịch Vọng, ở vùng cửa ô Cầu Giấy thuộc huyện Từ Liêm cũ) mà thành tên. Những người kỹ tính, phải về tận làng Vòng, chọn được nhà quen, ngồi chờ cho kỳ được mẻ cốm ngon nhất vừa giã xong, vừa nếm từng dúm nhỏ, vừa hít hà xuýt xoa bởi dư vị đặc trưng chỉ cốm mới có. Nhiều người nói làng Lủ và nhiều làng khác ở Thanh Trì cũng làm cốm, nhưng không thể sánh với cốm làng Vòng. Bí quyết có được loại cốm dẻo và thơm như thế, có thể ở giống nếp hay ở kỹ thuật rang ủ được gia truyền trong các ngôi bếp làng Vòng. Về màu sắc, cốm làng Vòng có màu xanh rất quyến rũ, khiến ai đó đã ví “như ngọc lưu ly”, có người cho là do cốm đã được hồ thêm bằng nước lá lúa hoặc lá nếp hương giã ra. Dù bằng cách nào, thì cốm làng Vòng cũng đã từ tốn đi vào danh mục ẩm thực món ngon Hà thành một cách vô cùng duyên dáng và tinh tế như vậy, khiến thực khách chẳng mấy ai có thể làm ngơ...Có lẽ vì thế, xa Hà Nội, nhưng trong bài thơ viết về Paris, thi sĩ Nguyên Sa của Áo lụa Hà Đông vẫn giữ trong lòng những rung động ngọt ngào: "Vẫn hỏi lòng mình là hương cốm / Chả biết tay ai làm lá sen?”. Còn tác giả của tuỳ bút Hà Nội 36 phố phường, nhà văn Thạch Lam đã mô tả một cách tài tình: “Cốm không phải là thứ quà của người ăn vội, ăn cốm phải ăn từng chút ít, thong thả và ngẫm nghĩ. Lúc bấy giờ ta mới thấy thu lại cả trong hương vị ấy cái mùi thơm phức của lúa mới, của hoa cỏ dại ven bờ: trong màu xanh của cốm, cái tươi mát của lá non và trong chất ngọt của cốm, cái dịu dàng, thanh đạm của loài thảo mộc”.Cốm không chỉ để ăn chơi. Người ta còn nghĩ ra rất nhiều món ăn cầu kỳ khác với thứ nguyên liệu chính là cốm. Nào xôi cốm, chè cốm, kem cốm, cốm xào, chả cốm... và cả bánh cốm. Hà Nội có Hàng Than, đã trở thành địa chỉ nổi tiếng của bánh cốm, nơi mỗi ngày tiêu thụ ra hàng tấn bánh cốm cho người dân trên địa bàn và các tỉnh. Đám cưới Hà Nội và nhiều vùng ở phía bắc, thường bắt đầu bằng bánh cốm cho mâm lễ ăn hỏi, để nhà trai bày tỏ tấm lòng biết ơn đối với nhà gái đã sinh thành và nuôi dưỡng cho họ cô dâu thảo hiền nết na.Nhiều món ăn hấp dẫn được chế biến từ cốm: bánh cốm, chả cốm, xôi cốm, cốm xào...Với các bà nội trợ, các đầu bếp sành sỏi Hà thành, cốm đầu mùa thơm dẻo phải dành ăn tươi, cốm cuối nia hay cốm giữa mùa không thơm dẻo bằng nên có thể làm chả cốm, xôi cốm hoặc nấu chè cốm. Chả cốm gồm cốm, thịt nạc vai băm nhuyễn ướp với gia vị, nặn từng miếng vừa ăn, hấp cách thủy cho chín tới thì cho vào chảo mỡ rán vàng hai mặt, gắp lên đĩa (lót lá sen), ăn nóng. Món xôi cốm gần đây cũng xuất hiện trong một số đám cưới, thay cho xôi gấc. Xôi cốm từa tựa xôi vò, vì được đồ chín cùng một ít hạt sen bùi bở, rắc đều trên mặt một lớp đậu xanh mịn tơi vàng ươm và những sợi dừa nạo trắng muốt, nhưng hương vị thì đặc trưng của cốm, ngọt dịu, dẻo thơm và bắt mắt.Chuyện những hạt cốm, như một làn hương nghìn năm còn sót lại, có lúc tưởng đã mai một cùng thời gian. Bây giờ, Hà Nội nghìn tuổi, vẫn còn hương cốm, dẻo thơm nũng nịu, thứ quà tinh khiết tài tình của nền văn hóa lúa nước, sẽ cùng mùa thu đón khách phương xa, thật đáng để tự hào lắm chứ...Kim Hoa


Nói đến cốm thì nhất định phải là cốm Vòng. Người Hà Nội quen nhấm nháp cốm Vòng trong gia đình, ngoài ra còn làm đồ lễ lạt và làm quà cho người đi xa. Cốm này xuất xứ từ một ngôi làng cổ gọi là làng Vòng (hiện là làng Dịch Vọng, ở vùng cửa ô Cầu Giấy thuộc huyện Từ Liêm cũ) mà thành tên. Những người kỹ tính, phải về tận làng Vòng, chọn được nhà quen, ngồi chờ cho kỳ được mẻ cốm ngon nhất vừa giã xong, vừa nếm từng dúm nhỏ, vừa hít hà xuýt xoa bởi dư vị đặc trưng chỉ cốm mới có.Nhiều người nói làng Lủ và nhiều làng khác ở Thanh Trì cũng làm cốm, nhưng không thể sánh với cốm làng Vòng. Bí quyết có được loại cốm dẻo và thơm như thế, có thể ở giống nếp hay ở kỹ thuật rang ủ được gia truyền trong các ngôi bếp làng Vòng. Về màu sắc, cốm làng Vòng có màu xanh rất quyến rũ, khiến ai đó đã ví “như ngọc lưu ly”, có người cho là do cốm đã được hồ thêm bằng nước lá lúa hoặc lá nếp hương giã ra. Dù bằng cách nào, thì cốm làng Vòng cũng đã từ tốn đi vào danh mục ẩm thực món ngon Hà thành một cách vô cùng duyên dáng và tinh tế như vậy, khiến thực khách chẳng mấy ai có thể làm ngơ...Có lẽ vì thế, xa Hà Nội, nhưng trong bài thơ viết về Paris, thi sĩ Nguyên Sa của Áo lụa Hà Đông vẫn giữ trong lòng những rung động ngọt ngào: "Vẫn hỏi lòng mình là hương cốm / Chả biết tay ai làm lá sen?”. Còn tác giả của tuỳ bút Hà Nội 36 phố phường, nhà văn Thạch Lam đã mô tả một cách tài tình: “Cốm không phải là thứ quà của người ăn vội, ăn cốm phải ăn từng chút ít, thong thả và ngẫm nghĩ. Lúc bấy giờ ta mới thấy thu lại cả trong hương vị ấy cái mùi thơm phức của lúa mới, của hoa cỏ dại ven bờ: trong màu xanh của cốm, cái tươi mát của lá non và trong chất ngọt của cốm, cái dịu dàng, thanh đạm của loài thảo mộc”.Cốm không chỉ để ăn chơi. Người ta còn nghĩ ra rất nhiều món ăn cầu kỳ khác với thứ nguyên liệu chính là cốm. Nào xôi cốm, chè cốm, kem cốm, cốm xào, chả cốm... và cả bánh cốm. Hà Nội có Hàng Than, đã trở thành địa chỉ nổi tiếng của bánh cốm, nơi mỗi ngày tiêu thụ ra hàng tấn bánh cốm cho người dân trên địa bàn và các tỉnh. Đám cưới Hà Nội và nhiều vùng ở phía bắc, thường bắt đầu bằng bánh cốm cho mâm lễ ăn hỏi, để nhà trai bày tỏ tấm lòng biết ơn đối với nhà gái đã sinh thành và nuôi dưỡng cho họ cô dâu thảo hiền nết na.Nhiều món ăn hấp dẫn được chế biến từ cốm: bánh cốm, chả cốm, xôi cốm, cốm xào...Với các bà nội trợ, các đầu bếp sành sỏi Hà thành, cốm đầu mùa thơm dẻo phải dành ăn tươi, cốm cuối nia hay cốm giữa mùa không thơm dẻo bằng nên có thể làm chả cốm, xôi cốm hoặc nấu chè cốm. Chả cốm gồm cốm, thịt nạc vai băm nhuyễn ướp với gia vị, nặn từng miếng vừa ăn, hấp cách thủy cho chín tới thì cho vào chảo mỡ rán vàng hai mặt, gắp lên đĩa (lót lá sen), ăn nóng. Món xôi cốm gần đây cũng xuất hiện trong một số đám cưới, thay cho xôi gấc. Xôi cốm từa tựa xôi vò, vì được đồ chín cùng một ít hạt sen bùi bở, rắc đều trên mặt một lớp đậu xanh mịn tơi vàng ươm và những sợi dừa nạo trắng muốt, nhưng hương vị thì đặc trưng của cốm, ngọt dịu, dẻo thơm và bắt mắt.Chuyện những hạt cốm, như một làn hương nghìn năm còn sót lại, có lúc tưởng đã mai một cùng thời gian. Bây giờ, Hà Nội nghìn tuổi, vẫn còn hương cốm, dẻo thơm nũng nịu, thứ quà tinh khiết tài tình của nền văn hóa lúa nước, sẽ cùng mùa thu đón khách phương xa, thật đáng để tự hào lắm chứ...Kim Hoa


Có lẽ vì thế, xa Hà Nội, nhưng trong bài thơ viết về Paris, thi sĩ Nguyên Sa củaÁo lụa Hà Đông vẫn giữ trong lòng những rung động ngọt ngào: "Vẫn hỏi lòng mình là hương cốm / Chả biết tay ai làm lá sen?”. Còn tác giả của tuỳ bút Hà Nội 36 phố phường, nhà văn Thạch Lam đã mô tả một cách tài tình: “Cốm không phải là thứ quà của người ăn vội, ăn cốm phải ăn từng chút ít, thong thả và ngẫm nghĩ. Lúc bấy giờ ta mới thấy thu lại cả trong hương vị ấy cái mùi thơm phức của lúa mới, của hoa cỏ dại ven bờ: trong màu xanh của cốm, cái tươi mát của lá non và trong chất ngọt của cốm, cái dịu dàng, thanh đạm của loài thảo mộc”.Cốm không chỉ để ăn chơi. Người ta còn nghĩ ra rất nhiều món ăn cầu kỳ khác với thứ nguyên liệu chính là cốm. Nào xôi cốm, chè cốm, kem cốm, cốm xào, chả cốm... và cả bánh cốm. Hà Nội có Hàng Than, đã trở thành địa chỉ nổi tiếng của bánh cốm, nơi mỗi ngày tiêu thụ ra hàng tấn bánh cốm cho người dân trên địa bàn và các tỉnh. Đám cưới Hà Nội và nhiều vùng ở phía bắc, thường bắt đầu bằng bánh cốm cho mâm lễ ăn hỏi, để nhà trai bày tỏ tấm lòng biết ơn đối với nhà gái đã sinh thành và nuôi dưỡng cho họ cô dâu thảo hiền nết na.Nhiều món ăn hấp dẫn được chế biến từ cốm: bánh cốm, chả cốm, xôi cốm, cốm xào...Với các bà nội trợ, các đầu bếp sành sỏi Hà thành, cốm đầu mùa thơm dẻo phải dành ăn tươi, cốm cuối nia hay cốm giữa mùa không thơm dẻo bằng nên có thể làm chả cốm, xôi cốm hoặc nấu chè cốm. Chả cốm gồm cốm, thịt nạc vai băm nhuyễn ướp với gia vị, nặn từng miếng vừa ăn, hấp cách thủy cho chín tới thì cho vào chảo mỡ rán vàng hai mặt, gắp lên đĩa (lót lá sen), ăn nóng. Món xôi cốm gần đây cũng xuất hiện trong một số đám cưới, thay cho xôi gấc. Xôi cốm từa tựa xôi vò, vì được đồ chín cùng một ít hạt sen bùi bở, rắc đều trên mặt một lớp đậu xanh mịn tơi vàng ươm và những sợi dừa nạo trắng muốt, nhưng hương vị thì đặc trưng của cốm, ngọt dịu, dẻo thơm và bắt mắt.Chuyện những hạt cốm, như một làn hương nghìn năm còn sót lại, có lúc tưởng đã mai một cùng thời gian. Bây giờ, Hà Nội nghìn tuổi, vẫn còn hương cốm, dẻo thơm nũng nịu, thứ quà tinh khiết tài tình của nền văn hóa lúa nước, sẽ cùng mùa thu đón khách phương xa, thật đáng để tự hào lắm chứ...Kim Hoa


Nhiều món ăn hấp dẫn được chế biến từ cốm: bánh cốm, chả cốm, xôi cốm, cốm xào...

Xem bài viết đầy đủ

Cùng Chia Sẻ © 2013 - Nghe Đọc Truyện Online