Hiển thị các bài đăng có nhãn Tân Hưng. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tân Hưng. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 10 tháng 2, 2013


Bên trong lò sản xuất lạp xưởng, từ 5h sáng công nhân đã có mặt để tách mỡ ra khỏi thịt heo. Đây là 2 nguyên liệu chính của lạp xưởng.


Sau khi phân loại, thịt heo được xay nhuyễn. Mỡ heo cũng được xay nhuyễn nhưng khác với thịt là tiếp tục đưa vào máy rửa sạch thêm lần nữa trước khi trộn tỷ lệ 7 thịt 3 mỡ, 6 thịt 4 mỡ hoặc 5 thịt 5 mỡ để cho ra các loại lạp xưởng khác nhau.


Khi thịt với mỡ được trộn đều cùng gia vị, nhân viên lò lạp xưởng lấy ruột heo khô chồng vào ống inox và bật van. Nhân lạp xưởng được máy nén ép chạy ra khỏi van theo ống inox rồi chui vào ruột heo.


Ruột heo thường dài trên 1m. Những cọng lạp xưởng mới dồn nhân phải được đưa vào máy phân đoạn cho ngắn lại còn 10-20 cm.


Sau đó lạp xưởng được buộc dây treo lên...


... rồi đưa vào lò sấy. Theo một chủ lò, nếu làm lạp xưởng tươi thì chỉ cần đưa vào lò sấy 3 ngày thì đóng gói, rút chân không với hạn sử dụng 1 tháng.


Nếu sấy 5 ngày, lạp xưởng khô có hạn sử dụng đến 6 tháng vì thịt, mỡ được cho là "chín" khoảng 70%.


Những cọng lạp xưởng sau 5 ngày trong lò sấy được mang ra cắt hết dây, chỉ. Lạp xưởng hấp hoặc chiên bằng nước sẽ ngon hơn chiên bằng dầu hoặc nướng trực tiếp.


Công nhân cân lạp xưởng. Mỗi khi Tết đến làng nghề lạp xưởng ở Sóc Trăng thu hút trên 1.000 công nhân với mức lương dao động 3,5-5 triệu đồng một người một tháng.


Để tiện cho khách hàng mua làm quà biếu, lạp xưởng được các lò đóng gói từ 200-500 gram. Ông Lương Văn Đông (DNTN Quảng Trân) cho biết, giá lạp xưởng năm nay dao động 90.000-170.000 đồng một ký tùy theo loại có mỡ nhiều hay ít. Lạp xưởng tương giá 150.000 đồng một ký và lạp xưởng tôm giá một ký 200.000 đồng.


Lạp xưởng được hút chân không, đảm bảo vệ sinh và bảo quản được lâu.


Tại Sóc Trăng hiện nay có nhiều thương hiệu lạp xưởng nổi tiếng như Quảng Trân, Tân Huê Viên, Công Lập Thành, Tân Hưng, Lập Hưng... Mỗi nơi có một bí quyết về hương vị riêng. Theo một chủ doanh nghiệp, năm nay nguyên liệu tăng 10% nhưng sức mua giảm 40% vì tình hình kinh tế khó khăn.

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Tư, 28 tháng 3, 2012


Thả chim, bắt cá ở U Minh Hạ6 giờ sáng, chiếc máy bay đưa chúng tôi từ phi trường Tân Sơn Nhất xuống sân bay Cà Mau. 6 giờ 50, hai du khách mang theo hai con cò hối hả đón xe ôm phóng thẳng ra bến tàu cao tốc để đi U Minh Hạ. Ca nô lướt sóng giữa dòng sông rộng mênh mông, giữa tiếng rì rào của rặng tràm xanh mướt hai bên bờ. 45 phút sau, chúng tôi phải chuyển qua chiếc ghe chèo nhỏ bé thì mới có thể len lỏi giữa ngút ngàn đước xòe rễ ngoằn nghèo, gốc mắm xù xì và lềnh khênh tràm. Chim sáo nâu, sáo đen dạn dĩ chuyền cành, vài con vạc khuấy dòng nước đã đỏ ngầu thành nâu sậm sủi bọt. Và cò, đúng là xứ sở cò, tổ cò thấp thoáng trong bụi, lơ lửng ngọn cây, phân cò rớt trắng phau lá tràm. Chúng tôi vừa mở cửa lồng, đôi cò lập tức bay vút lên cao rồi đậu trên một nhánh bần, ngước mỏ như cám ơn đã cứu mạng chúng. Đàn cò xúm xít chào mừng bạn mới.


Chúng tôi vừa mở cửa lồng, đôi cò lập tức bay vút lên cao rồi đậu trên một nhánh bần, ngước mỏ như cám ơn đã cứu mạng chúng. Đàn cò xúm xít chào mừng bạn mới.


Trong khi cần câu của tôi dính hai con cá lóc to hơn bắp tay, thì bạn đồng hành buồn hiu vì cả tiếng đồng hồ mà dây câu vẫn... im re. Bỗng dây câu nhấp nhấp, bạn tôi giựt lẹ, chao ôi khủng khiếp, một con rắn rằn ri uốn éo!


Ngày kế tiếp, chúng tôi đón tàu đi Đất Mũi. Vòng cung phù sa từ các dòng sông đổ ra biển lắng tụ thành hàng trăm hecta bãi bồi trải từ phía đông sang tây của Đất Mũi. Lớp lớp sú, vẹt, mắm, đước xanh thăm thẳm hừng hực sức sống.


Một cảm giác thật khó tả khi đứng bên mốc tọa độ quốc gia với điểm tọa độ GPS 001. Biểu tượng mũi Cà Mau hình mũi thuyền có bệ cao màu trắng ghi dòng chữ: 8º37’30” Vĩ độ Bắc, 104º43” Kinh độ Đông, phía trên là lá cờ đỏ sao vàng phấp phới bay.Tàu từ giã Đất Mũi, đưa chúng tôi tham quan chợ nổi Năm Căn. Tấp nập ghe xuồng bán thơm, vú sữa, mít, chuối, bánh tét, bánh bò, rau cải, vải vóc... Chợ trên sông nhộn nhịp còn hơn chợ trên bờ.Rời chợ nổi, chúng tôi đến Hòn Đá Bạc. Bước lên cây cầu dài hơn 400 mét nối đất liền với đảo, sóng biển nhấp nhô hai bên, cảm giác phiêu diêu bềnh bồng. Đảo nhiều đá, tảng nối tảng liền khít chồng chất nhau.


Trên đảo có một khoảng đồi rộng khoảng 50m2, gọi là “Sân Tiên”. Có truyền thuyết rằng, nơi đây xưa tiên nữ hay tắm. Lăng Ông Nam Hải oai nghiêm sừng sững trên đỉnh núi của hòn, bên trong thơ bộ xương cá voi dài trên chục mét, nặng 14 tấn.


Muốn thăm hết thắng cảnh Cà Mau phải mất nhiều thời gian: nào đảo đá Hòn Khoai và rừng nguyên sinh gần như nguyên vẹn; nào di tích Đình Tân Hưng; nào bãi biển cát vàng Khai Long...

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Tư, 31 tháng 8, 2011


Lăng Ông Bà Chiểu (quận Bình Thạnh) có tên chữ là Thượng công miếu. Đây là khu lăng mộ, nơi thờ cúng Tả quân Lê Văn Duyệt và phu nhân, khuôn viên rộng rãi, thoáng mát. Lăng nằm kế bên khu chợ Bà Chiểu nên nhiều người thường nhầm rằng đây là lăng thờ ông bà tên Chiểu. Những ngày này (1-3/8 âm lịch) là ngày giỗ của Tả quân nên Lăng rất đông người về dự lễ.



Nằm ở trung tâm quận Bình Thạnh, được xây dựng năm 1942, khi mới hình thành tỉnh Gia Định và nâng cấp sửa chữa vào cuối những năm 90, chợ Bà Chiểu là một trong những ngôi chợ lâu đời nhất TP HCM. Theo nhà văn Sơn Nam, Bà Chiểu là tên vùng đất, chỉ mới xuất hiện thời vua Tự Đức. Chiểu có nghĩa là ao nước thiên nhiên, Bà Chiểu là nữ thần được thờ bên ao thiên nhiên. Chợ Bà Chiểu đã đi vào ca dao với câu “Xe mui chiều thả chung quanh/ Đôi vòng Bà Chiểu thích tình dạo chơi”.


Chùa Ông Bổn (hay còn gọi là miếu Nhị Phủ) nằm trên đường Hải Thượng Lãn Ông, phường 14, quận 5. Được xây dựng từ cuối thế kỷ 17 bởi những người Hoa di cư, miếu Nhị Phủ là nơi duy nhất thờ Bổn Đầu Công. Tương truyền ông Bổn vốn là thái giám Trịnh Hòa dưới thời vua Vĩnh Lạc. Ông chu du nhiều nơi, đem về nhiều báu vật cho nhà vua. Ông còn có công giúp cho người Hoa xây dựng cuộc sống nên được người dân kính cẩn thờ phụng.


Xã Bà Điểm thuộc huyện Hóc Môn, TP HCM, nổi tiếng với “18 thôn vườn trầu”. Theo học giả Trương Vĩnh Ký thì Bà Điểm cùng với Bà Rịa, Bà Chiểu, Bà Quẹo, Bà Hom là 5 bà vợ của một viên lãnh binh, người đã xây cầu ông Lãnh. Theo phương pháp kinh tế tự túc mà các cụ ngày xưa thường áp dụng, ông đã lập ra 5 ngôi chợ, giao cho mỗi bà cai quản một nơi. Chợ Bà Điểm, gần làng Tân Thới - quê hương cụ Đồ Chiểu, là nơi bán trầu ngon có tiếng ở miền Nam.


Cầu Ông Lãnh nối dài quận 1 và quận 4. Cây cầu được đặt theo tên của ông Lãnh binh tên là Nguyễn Ngọc Thăng sống vào khoảng cuối thế kỷ 18, giữa thế kỷ 19. Ngoài ra, tên của vị võ tướng có công này còn được đặt cho một con đường ở quận 11 (đường Lãnh Binh Thăng) và một ngôi chợ (chợ Cầu Ông Lãnh).


Tên đường ở TPHCM bắt đầu bằng chữ “Bà” cũng khá nhiều như đường Bà huyện Thanh Quan, đường Bà Hạt, Bà Lê Chân… Đường Bà huyện Thanh Quan thời Pháp thuộc có tên là Rue Nouvelle, năm 1920 đổi thành Pierre Fladin, năm 1955 đến nay đường mang tên Bà huyện Thanh Quan, một nữ sĩ nổi tiếng đầu thế kỷ XIX.


Cầu Thị Nghè (trước là cầu Bà Nghè) bắc qua Rạch Thị Nghè, là cầu nối giữa quận 1 và Bình Thạnh. Theo sử sách, cầu do bà Nguyễn Thị Khánh, con gái quan khâm sai Nguyễn Cửu Vân xây dựng để tiện việc đi lại, thủa bà mới khai hoang đất ở. Chồng bà là thư ký đỗ cử nhân (đương thời gọi là ông Nghè). Cầu được gọi là cầu Thị Nghè từ giữa thế kỷ XIX. Đến năm 1970, cầu được xây mới bằng xi măng cốt thép.


Cư dân tại nhiều địa phương ở miền Nam có tập tục thờ bà Chúa Xứ. Nổi tiếng nhất là miếu Bà Chúa Xứ núi Sam ở thị xã Châu Đốc, tỉnh An Giang. Ngoài ra, ở Bình Dương cũng có nhiều nơi thờ vị nữ thần có nguồn gốc từ Ấn Độ này. Ngay tại khu Cây Sộp thuộc phường Tân Hưng Thuận, quận 12, cũng có một ngôi miếu khang trang thờ bà Chúa Xứ.


Một góc đường Phạm Văn Hai trong khu Ông Tạ, quận Tân Bình. Khu vực này vốn nổi tiếng bởi vì từng tồn tại phòng khám của lương y Nguyễn Văn Bi (thường được người dân gọi là ông Tạ). Ngoài ra, nó còn nổi tiếng bởi món thịt chó.

Xem bài viết đầy đủ

Cùng Chia Sẻ © 2013 - Nghe Đọc Truyện Online