Hiển thị các bài đăng có nhãn Quán Thánh. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Quán Thánh. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 20 tháng 4, 2013


Khoảng trống bức tường bên một ngôi nhà phố Hàng Gai được treo kín các loại khăn lụa.


Khoảng trống bức tường bên một ngôi nhà phố Hàng Gai được treo kín các loại khăn lụa.


Một mặt tường khác cũng trên phố Hàng Gai được phủ kín các loại quần áo, vải vóc bán rất chạy cho khách du lịch.


Khoảng tường trống trên phố Tô Tịch từ lâu là nơi đồng mưu sinh của thợ khắc con dấu, giầy dép...


Toàn bộ sản phẩm bia đá của “cửa hiệu” in, chạm khắc bia mộ nằm tại Hàng Bạc đều được bày kín bức tường mặt phố.


Một cửa hàng bán mũ lưỡi trai trên phố Lò Sũ.


Bờ tường thành “hiệu” bán và sửa giày dép trên phố Tây Sơn.


“Quần áo hàng thùng” được treo dọc theo bờ tường tại phố Hoàng Tích Trí.


Cửa hiệu vali, túi xách trên phố Hoàng Tích Trí chạy qua khu tập thể Kim Liên cố gắng nép sát vào tường hết sức có thể.


Các loại gạo của cửa hàng Hồng Thắng được bày ngay ngắn, ngăn nắp dọc theo tường rào nhà 97 phố Quán Thánh

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Ba, 16 tháng 4, 2013


Một suất nem nướng Nha Trang.


Chắc hẳn cùng một “form chuẩn” từ Nha Trang nên suất nem nướng của tiệm Xuân Dần cũng na ná với quán Nông Dân. Một suất có gần chục miếng nem dài, cháy cạnh bên ngoài trông ngon mắt. Đi theo đó là những ống bánh tráng chiên giòn mà nhân viên ở đây gọi là “bim bim”. Món ăn theo phong cách cuốn chấm nên không thể thiếu bánh tráng, bún, đồ ghém gồm chuối xanh, dưa chuột, xoài và một đĩa rau phong phú. Nếu chưa từng thưởng thức, có thể bạn sẽ thấy hơi là lạ, còn với những ai đã thông thạo thì không hề ngạc nhiên với loại nước lèo đặc quánh có màu cam tươi rói để chấm món nem này. Đây được coi là 50% bí quyết tạo nên độ thơm ngon của nem nướng Nha Trang.


Miếng nem nướng mềm nóng, cháy cạnh trông rất ngon mắt.



Bánh tráng chiên được nhân viên quán gọi là "bim bim".


Nem nướng Nha Trang ăn hơi giống nem lụi Huế nhưng thiên về vị ngọt. Cả miếng nem thịt mềm nóng lẫn nước lèo đều thơm thơm, ngọt ngọt đúng kiểu người miền Nam yêu thích. Món ăn cũng vui miệng hơn nhờ loại “bim bim” giòn tan, khi nhai cứ vỡ “lách tách” trong miệng một cách thích thú. Nhiều  người “khoái” loại “bim bim” ấy còn nhâm nhi “dỗ mồi”, chỉ nhón mỗi “bim bim” rồi chấm nước lèo cũng thấy ngon đáo để. Nhưng nếu lần đầu tiên thưởng thức thì lời khuyên cho bạn là cứ ăn đầy đủ, đúng điệu. Tức là hãy mở tờ bánh tráng ra, đặt rau sống, đồ ghém vào, gắp một miếng nem, một ống bánh tráng chiên, rồi cho thêm ít bún, khéo léo cuộn lại chấm nước lèo, có thế mới cảm nhận hết vị ngọt - chua - cay - thơm của món ăn.


Nhìn chung, nem nướng Nha Trang thích hợp làm món ăn chơi về chiều. Ở quán Xuân Dần, mỗi suất nem nướng có giá 50.000 đồng. Mỗi người gọi 1 suất là no nhưng sẽ nhanh chán. Phương án tối ưu là đôi bạn ăn chung 1 suất rồi gọi thêm đĩa khoai lang chiên nóng giòn giá 30.000 đồng. Vậy là chưa tới 100.000 đồng, các cặp trai gái hay những đôi bạn thân đã có một bữa chiều rôm rả cùng nhau.



Hai người đi thì nên gọi 1 suất nem cùng với 1 đĩa khoai lang chiên là hợp lí nhất.

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Hai, 4 tháng 3, 2013


Đền Voi Phục nằm trong khuôn viên rộng lớn, có những hàng cây cổ thụ rợp bóng mát, không khí trong lành


Ngựa trắng là một biểu tượng thiêng liêng của Đền Bạch Mã và được thờ bên trong.


Đền Bạch Mã nằm ỏ phố Hàng Buồm, HN ngày đầu năm mới Quý Tỵ. Tương truyền đền được xây dựng từ thế kỷ thứ IX


Đông đảo người dân đến đây thắp hương, cầu nguyện từ đêm giao thừa Tết Quý Tỵ


Các cửa võng, các mảng điêu khắc trong đền mang tính nghệ thuật cao.



Cổng vào đền Voi Phục - trấn Tây Thăng Long Thành. Cách đó không xa có bức tượng với bút tích của Thủ tướng


Cổng bên trong vào đền, nơi đặt 2 vị voi quỳ.


Hai vị voi quỳ


Người dân thường đến đây thắp hương, cẩu an vào những ngày mồng Một, ngày Rằm và những ngày đầu năm mới.


Tam quan và Đền xây trên gò đất cao, từ sân bước lên phải qua chín bậc gạch, hai bên thềm là hai sấu đá niên đại thời Lê.


Đền Kim Liên được xây dựng vào TK XVII, Cho đến nay, đền vẫn là một trong những tuyệt tác kiến trúc của kinh thành xưa.


Khói hương nghi ngút vào những ngày đầu năm mới.


Trong đền vẫn còn long ngai thờ thần Cao Sơn và hai nữ thần phối hưởng: Thuỷ Tinh đệ Tam Tôn nữ và Huệ Minh phu nhân.


Bia đá trong hốc cây mang tên "Cao Sơn Đại vương Thần từ Bi minh" ghi về thần tích và bài minh ca ngợi Thần do Sử thần Lê Tung soạn.


Đền Quán Thánh tọa lạc ở vị trí đẹp,ngay bên hồ Tây (xưa là hồ Dâm Đàm) với không gian rộng rãi, thoáng đãng,


Hàng năm đền Quán Thánh có hàng trăm nghìn lượt du khách đến dâng lễ, vãnh cảnh.


Những ngày đầu năm mới âm lịch, ngày mồng Một, ngày Rằm đông đảo người dân đổ về đây ền Quán Thánh thắp hương, dâng lễ.


Bức tượng đồng Huyền Thiên Trấn Vũ cao lớn uy nghi được đúc năm 1677. Tượng cao khoảng 3,96m,nặng 4 tấn. Đó là tác phẩm nghệ thuật của những người thợ tài hoa làng đúc đồng Ngũ Xã, Hà Nội.


Pho tượng ngày càng đen và bóng bởi hầu như người nào đến đây thắp hương, dâng lễ cũng xoa vào tượng cầu mong may mắn, tài lộc, sức khỏe. Đặc biệt, phần chân tượng được xoa nhiều hơn cả nên càng nhẵn bóng.

Xem bài viết đầy đủ

Chủ Nhật, 10 tháng 2, 2013


Trong ngày mùng 1 Tết, người Việt rất quan trọng việc xuất hành đầu năm. Một trong những địa điểm được mọi người lựa chọn nhiều nhất là chùa chiền. Họ thích đi lễ chùa cầu may. Dù ở Việt Nam 8 năm nhưng đây là năm đầu tiên tôi thực sự sống theo cách của người Hà Nội.


Đầu tiên chúng ta sẽ đến đền Quán Thánh (hay còn được gọi là đền Trấn Vũ), vì phải đi nhiều nơi nên mỗi nơi sẽ không có thời gian để ngó nghiêng lâu. (Mà giá vé gửi xe những ngày này đội lên gấp 5 lần ngày thường là sao nhỉ?)


Đền Quán Thánh là một trong những địa điểm linh thiêng thu hút rất đông người dân tới lễ lạt. Nơi này được coi là một trong “tứ trấn” của Hà Nội, có nhiệm vụ bảo vệ bốn phương Đông Tây Nam Bắc của thành Thăng Long xưa.


Điều tôi thích thú nhất ở đây chính là những tác phẩm điêu khắc tượng thờ, những họa tiết mộc bản và những gian nhà mái ngói.


Bức tượng đồng đen to lớn này được đặt tên Huyền Thiên Trấn Vũ, tượng cao gần 4 mét và nặng hơn 4 tấn. Ngày Tết, người dân tới đây lấy tiền lẻ xoa vào bàn chân trần của ngài rồi sau đó xoa tờ tiền lên đầu tóc, mặt mũi, thân người, họ tin rằng khí thiêng tỏa ra từ pho tượng sẽ che trở cho họ trong suốt cả năm. Bức tượng có lịch sử hơn 300 năm chắc chắn mang nhiều dấu vết thời gian nhưng riêng đôi bàn chân vì được xoa nhiều quá nên sáng bóng.


Tôi chỉ thấy lạ một điều: Tại sao người Việt lại nghĩ có thể kết nối với thần linh thông qua tờ tiền và tại sao họ luôn cầu mong sự giàu có thịnh vượng. Có lẽ còn cần nhiều thời gian nữa tôi mới hiểu được họ. Theo tôi trong cuộc sống có nhiều thứ để cầu xin bên cạnh phát tài phát lộc, buôn may bán đắt hay thăng quan tiến chức. Dĩ nhiên mỗi người có cách nhìn nhận và phấn đấu khác nhau trong cuộc sống, tôi biết thế.


Ngắm mọi người chen chúc nhau một lúc, tôi đi ra ngoài sân, thật sảng khoái khi đi dạo quanh sân đền, ngồi thư thái dưới gốc cây.


Tạm biệt đền Quán Thánh và tạm biệt em bé thích màu hồng


Ngôi đền thứ hai mà chúng ta tới là phủ Tây Hồ. Con đường nhỏ dẫn vào phủ có rất nhiều quán nhỏ bán những đồ thờ cúng và có cả người viết sớ bằng chữ Nôm cổ.



Hãy cùng ngắm cảnh người xôn xao, náo nhiệt trong sân phủ:







Khi rời khỏi đền, tôi nhìn thấy trên đường có nhiều quán ăn vẫn hoạt động trong ngày Tết, họ bán một món đặc sản gắn liền với địa danh Hồ Tây – bánh tôm. Tôi không biết những tôm, ốc mà họ dùng để chế biến có thật được lấy lên từ Hồ Tây không nhưng đã nổi tiếng thì phải thử vào ăn. Đi nhiều cũng khá đói bụng rồi. Tôi gọi hai đĩa bánh là bánh tôm và bánh bột lọc.




Đầu tiên thử ăn món bánh tôm, tôi chỉ có thể nói là tuyệt vời, rất đúng với câu “danh bất hư truyền”. Nhanh chóng xơi hết đĩa bánh tôm, tôi chuyển sang đĩa bánh bột lọc. Món này cũng ngon không kém. Trời mùa đông ăn lại càng thấy ngon. Giá ngày Tết có đắt lên đôi chút nhưng không nhiều như lúc đầu tôi nghĩ.



Vẫn trong khu vực Hồ Tây, chúng ta tiếp tục tới thăm chùa Vạn Niên.


Điều tôi thấy thích thú nhất trong ngôi chùa này chính là bức tượng Phật ngồi dưới bóng râm của một cây cổ thụ. Bức tượng này khiến tôi nhớ đến câu chuyện Đức Phật ngồi thiền dưới gốc cây bồ đề.


Ngôi chùa khá vắng nhưng tôi nghĩ như thế mới đúng nghĩa của một ngôi chùa. Nếu muốn tìm một nơi nào yên tĩnh để lắng mình lại trong ngày đầu năm, tôi nghĩ người dân Hà Nội nên tìm tới nơi này. Nhưng nếu nhiều người tìm đến để lắng lòng thì lại hóa ra đông rồi nhỉ?!


Nhìn phong cách kiến trúc của toàn bộ ngôi chùa, tôi không thể gọi tên nó chính xác, có nhiều sự pha trộn và biến tấu. Hãy nhìn tòa nhà này, nó có những cửa sổ cao và hẹp, chạy dọc mặt tiền khiến tôi thấy rất giống một con thuyền.


Vào trong khu thờ chính của chùa, sự bày biện thật đẹp, màu sắc tươi sáng khiến tôi cảm thấy vui mắt, rất đúng không khí Tết.



Một trong những đồ lễ khiến tôi cảm thấy thú vị đó là “khối núi” được tạo thành từ gừng, chanh, ớt, cành cây, hoa khô, củ tỏi và nhiều loại thực vật khác, chắc chắn nó phải ẩn chứa một ý nghĩa tâm linh nào đó. Theo kiến thức hạn hẹp của tôi, gừng, ớt cay, muối mặn, chanh chua… ý chỉ những vị gian khổ, đắng cay trong cuộc sống, còn tỏi dùng để trừ tà.



Tôi lấy thanh củi dài để thử xem độ sâu của đống tro tàn tới đâu. Với cái bình đá khổng lồ thế này, lớp tro nén lại chắc phải do đốt vàng mã nhiều năm mới đạt được.



Đã đi được 3 chùa, chúng ta hãy tới ngôi chùa cuối cùng, là chùa Tảo Sách, chỉ cách đó một quãng đường ngắn.


Ngôi chùa này cũng yên lặng và vắng vẻ. Sau sự đông đúc và có phần huyên náo ở đền Quán Thánh và phủ Tây Hồ, đến với chùa Vạn Niên và chùa Tảo Sách thực sự là thời gian để chúng ta được vãn cảnh chùa theo đúng nghĩa của nó.


Được thăm thú cảnh chùa một cách tự do tự tại, ung dung thư thái thật tuyệt vời. Ở đây, chúng ta có thể dành thời gian để trầm ngâm nghĩ suy về một năm đã qua và những dự định của một năm sắp tới, thực sự là địa điểm viếng thăm lý tưởng trong ngày đầu năm.


Những tạo hình, sắp đặt của các hòn non bộ trong chùa rất ý vị và tinh tế, nó hẳn gắn với nhiều điển tích về sự tu hành của Đức Phật.


Bức tượng Đức Phật nằm nghỉ này thật đẹp và lạ.


Sau khi đến thăm 4 ngôi chùa, tôi bắt đầu thấy thích mùi đốt vàng mã, hơi ấm tỏa ra từ đống tro tàn âm ỉ thật dễ chịu. Một cảm giác mơ hồ về sự linh thiêng, về một cõi khác dường như hiển hiện qua những mùi hương hòa quyện trong chùa.


Tôi mới phát hiện ra mình rất dễ mất tập trung, rất dễ quên đi việc mình đang định làm, đơn giản vì cuộc sống ở Việt Nam có rất nhiều điều thú vị nhỏ nhặt khiến bạn bất ngờ bị cuốn hút. Đang đi vãn cảnh chùa thì tôi thấy hai chú cún con đùa nghịch ở một góc sân, thi nhau ngắn vào một cành cây, tôi bỏ cành cây sang bên và đùa nghịch với hai chú chó, chúng liếm tay tôi rồi lại mải chơi đùa với nhau mà bỏ tôi lại đằng sau.


Đây là một trong những bà cụ đến làm việc giúp cho chùa, họ làm hoàn toàn tự nguyện, người Việt thường gọi họ là các “vãi”. Khi tôi chụp ảnh bà - một bà cụ răng đen bỏm bẻm nhai trầu, bà liền xua tay và bảo: “Bà có gì đẹp đâu mà chụp. Đừng chụp bà”.


Sau khi đi thăm 4 ngôi chùa, tôi cảm thấy hơi mệt và cần lấy lại năng lượng bằng cà phê nóng. Tôi đã nói với bạn chưa nhỉ? Ở Việt Nam, tôi nghiện cà phê Trung Nguyên. Tôi liền tới một quán ở gần Hồ Tây, chọn một bàn ở tầng 2 gần cửa sổ và ngắm cảnh hồ. 

Xem bài viết đầy đủ

Cùng Chia Sẻ © 2013 - Nghe Đọc Truyện Online