Năm 223, Lưu Bị mất ở cung Vĩnh An, Phụng Tiết, Tứ Xuyên. Hiện có 3 giả thiết về mộ phần của ông: Giả thiết thứ nhất nói mộ ông nằm ở ngay phía tây chính điện trong đền thờ Gia Cát Lượng) ở Thành Đô. Sau này, 2 bà vợ của Lưu Bị (họ Cam và họ Ngô) cũng được con trai ông là Lưu Thiện đưa về an táng tại đây. Giả thiết thứ hai do nhà nghiên cứu văn hóa Trung Quốc Quách Mạt Nhược đưa ra năm 1961. Ông Quách cho rằng do Lưu Bị mất vào mùa hè, trời nóng nực, từ Phụng Tiết đến Thành Đô lại ngược dòng, phải mất ít nhất 30 ngày đường mới đến nơi, nên việc đưa thi hài Lưu Bị đến Thành Đô là không hợp lý. Do đó, khả năng Lưu Bị được an táng ngay tại Phụng Tiết là rất cao. Còn một số nhà nghiên cứu khác lại cho rằng mộ Lưu Bị nằm ở Bành Sơn, Tứ Xuyên.
Trong sách Tam quốc diễn nghĩa của La Quán Trung có viết, sau khi rời khỏi Mạch Thành, Quan Vân Trường bị các bộ tướng của Tôn Quyền là Phan Chương bắt sống. Quan Vũ không chịu đầu hàng Đông Ngô và bỉ xử chém. Lúc đó ông 58 tuổi. Tôn Quyền, chủ Đông Ngô đưa đầu Quan Vũ tặng Tào Tháo bấy giờ đang ở Lạc Dương nhằm hướng sự căm thù của nhà Thục vào nhà Ngụy. Nhưng Tào Tháo tương kế tựu kế, phần cũng kính trọng Quan Công là người trung nghĩa bèn sai chạm gỗ trầm hương làm thân mình, ghép vào, rồi cho an táng ở Lạc Dương theo nghi thức dành cho vương hầu.
Ngày nay, ở Trung Quốc có rất nhiều nơi lập đền thờ Gia Cát Lượng trong đó nổi tiếng nhất vẫn là đền thờ ở chân núi Định Quân, sau đó đến miếu Võ Hầu ở Thành Đô, ở thành Bạch Đế, huyện Phụng Tiết, Trùng Khánh… nhưng mộ phần thực của ông ở đâu thì đến nay vẫn là câu hỏi còn bỏ ngỏ.
Miếu Trương Phi ở Lãng Trung nằm ở phía tây khu cổ thành, thành phố Lãng Trung, tỉnh Tứ Xuyên, nơi Dực Đức từng đóng quân trong 7 năm.
Phác thảo chân dung thần y Hoa Đà