Hiển thị các bài đăng có nhãn Người Inca. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Người Inca. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 11 tháng 10, 2012


Moray là một khu vực ruộng bậc thang rộng lớn được cho là nơi nghiên cứu các ứng dụng trong nông nghiệp của người Inca trên dãy Andes. Người dân Inca đã đạt được rất nhiều tiến bộ trong việc nghiên cứu sự thay đổi của khí hậu đối với vụ mùa. Phần ruộng bậc thang cao nhất nằm ở độ cao 150 mét và từ bậc thấp nhất tới bậc cao nhất có độ chênh lệch lên tới 15 độ C. 


Khu di chỉ Winay Wayna được xây dựng trên triền đồi, nhìn ra con sông Urubamba. Đây là điểm dừng chân cho rất nhiều du khách trong cuộc hành hương về thánh địa Macchu Picchu huyền thoại. Tổ hợp kiến trúc bao gồm những ngôi nhà cao thấp khác nhau nối bởi các cầu thang và đài phun nước. Bên cạnh nhà là các ruộng lúa màu mỡ. 


Coricancha hay còn gọi là Inti Kancha (Đền thờ mặt trời) nằm ở thủ đô Cuzco, Peru, là một trong những đền thờ quan trọng nhất của đế chế Inca. Tường và sàn đền thờ được phủ một lớp vàng mỏng và trong sân là rất nhiều bức tượng vàng. Giống như các phế tích khác, Coricancha bị người Tây Ban Nha và động đất tàn phá nhưng bức tường vẫn đứng sừng sững đến ngày nay. 


Nằm ở độ cao 2.840 so với mực nước biển, Llactapata có nghĩa là “thị trấn cao”, nằm ở Quechua, trên dãy núi Andes. Đây là nơi được sử dụng để lưu giữ những nông sản của người Inca. Để xóa dấu vết của con đường Inca đến với các khu định cư của người dân, một người Inca đã đốt đi rất nhiều phần của Llactapata. Sự hy sinh này đã giúp cho các khu định cư Inca không bao giờ bị người Tây Ban Nha phát hiện ra. 


Isla del Sol (Đảo mặt trời) là một hòn đảo đá nằm ở phía Nam của hồ thần thánh Titicaca. Theo truyền thuyết Inca, đây là vùng đất đầu tiên xuất hiện trên thế giới sau trận Đại hồng thủy và mặt trời mọc lên từ hòn đảo này để tỏa sáng khắp thế gian. Cho rằng đây là nơi sinh ra thần mặt trời, người dân Inca xây rất nhiều công trình tôn giáo thờ cúng trên đảo, nổi tiếng nhất là Chicana. 


Sacsayhuaman là một quần thể kiến trúc có tường bao quanh, nằm ở thành phố Cuzco. Theo người Inca, Cuzco có hình dáng như một con báo, loài vật biểu tượng của đế chế Inca. Rốn của con báo nằm ở quảng trường chính, dòng sông Tullumayo làm nên sống lưng báo và vùng đồi nơi xây dựng Sacsayhuaman chính là đầu con báo. Có tới ba bức tường song song được dựng lên bằng đá với kích cỡ khổng lồ và được ghép kín tới độ một tờ giấy cũng không thể chui lọt qua những kẽ đá. 


Pisac, trong tiếng của người dân Inca có nghĩa là “chim đa đa”. Người Inca có truyền thống bắt buộc các ngôi nhà trong thành phố phải xây theo hình chim, thú và đó là lý do vì sao Pisac được xây dưới hình dáng chim đa đa. Tàn tích cổ này bao gồm thành cổ, đền thờ tôn giáo, các giếng nước, nhìn ra thung lũng thần thánh, nằm giữa dãy núi Salkantay huyền thoại. 


Nằm giữa biên giới Cuzco và Apurimac, Choquequirao trong tiếng Inca có nghĩa là “chiếc nôi bằng vàng), nằm cách mặt nước biển tới 3.085 mét. Khu di tích này bao gồm 180 bậc đá lớn, và chỉ có thể vào bằng cách đi bộ hoặc đi ngựa. 


Trong thời kỳ đế chế Inca, Ollantaytambo là chốn nghỉ ngơi hoàng gia của vị vua Pachacuti, người đã xây dựng thị trấn cũng như các khu thờ cúng lớn nhất Peru. Khi bị thực dân Tây Ban Nha đánh chiếm, Ollantaytambo trở thành một trong những nơi cố thủ quan trọng của Inca và ngày nay trở thành điểm du lịch không thể bỏ qua trên lộ trình Inca. 


Di tích đẹp và ấn tượng nhất của nền văn minh Inca trên thế giới chính là Machu Picchu. Thành phố cổ thần thánh được phát hiện năm 1911 bởi Hiram, một nhà sử học Hawaii sau hàng thế kỷ bị bỏ quên trong thung lũng Urubamba. Machu Picchu được mệnh danh là “thành phố bị đánh mất của Inca” được bao bọc bởi rất nhiều khu đất trồng trọt rộng lớn với nhiều sông suối tự nhiên phục vụ việc tưới tiêu, các đền thờ, khu định cư Inca. Ngày nay, Inca trở thành một trong những điểm du lịch quan trọng nhất của Peru. 

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2012


Kể từ năm 2000, mực nước trong hồ Titicaca đã giảm xuống do lượng mưa giảm, bên cạnh đó là hiện tượng băng tan chảy nhưng lại chủ yếu đổ vào các nhánh sông mà không vào hồ Titicaca. Ước tính có khoảng 20 con sông lớn nhỏ khác nhau tại khu vực này. Hiện nay Titicaca có lượng nước ở mức thấp nhất kể từ năm 1949.


Hơn 180 di tích được tìm thấy trên Isla del Sol, là một nơi quan trọng trong thần thoại Inca và được cho là nơi sinh của Inti - thần mặt trời Inca. Các di tích có niên đại khoảng 500 năm tuổi. Ở phía đông của Isla del Sol là Isla de la Luna (Đảo Mặt trăng). Đây là nơi sinh của Mama Quilla - nữ thần mặt trăng trong thần thoại Inca. Không thua kém "hàng xóm", Đảo Mặt trăng cũng có khá nhiều tàn tích cổ đại khác nhau.


Hòn đảo Taquile nổi tiếng với trang phục truyền thống đẹp, và truyền thống thủ công mỹ nghệ của người dân không chỉ được biết đến ở Nam Mỹ mà còn trên toàn thế giới. Nghệ thuật dệt ở Taquile đã được UNESCO công nhận là "Kiệt tác di sản truyền khẩu và phi vật thể của nhân loại ".


Chính lối sống truyền thống của người Taquile là điểm thú vị nhất khiến cho du khách tò mò và muốn khám phá. Có khoảng 40.000 khách du lịch ghé thăm hòn đảo mỗi năm, mặc dù không có khách sạn và tiện nghi hiện đại nhưng một số du khách vẫn ở lại qua đêm. Du khách cư trú trong nhà dân, ăn uống và được hướng dẫn du lịch miễn phí theo phong cách của người Taquile.


Một lối sống truyền thống khác cũng có thể được tìm thấy ở bộ tộc Uru, sống trên 44 hòn đảo nhân tạo trên hồ Titicaca. Người Uru dựng nhà trong những đám lau sậy ở các vùng nước nông của hồ. Những hòn đảo lớn có khoảng 10 gia đình hoặc nhiều hơn, trong khi những hòn đảo nhỏ hơn, rộng khoảng 30m thì chỉ có 2 hay 3 gia đình.


Tiện ích của những ngôi nhà lau sậy là ở tính di dộng. Chúng có thể di chuyển đến bất cứ địa điểm nào trong hồ khi có nguy hiểm xảy ra như tác động của thiên nhiên. Ngày nay cuộc sống đã trở nên yên bình hơn, nhiều hòn đảo vẫn tự hào là tháp canh kiên cố được làm hoàn toàn bằng lau sậy.


Hồ Titicaca là một địa điểm quan trọng chứa đựng vô số tàn tích khác nhau trên bờ biển, cho thấy sự tồn tại của một xã hội cổ đại có trước thời kì Kitô giáo, chính vì vậy mà hồ được xem là chiếc nôi của một số những nền văn minh lâu đời nhất ở châu Mỹ.


Hồ Titicaca là nơi cư ngụ của vị thần sáng tạo Viracocha - là một trong những vị thần quan trọng nhất trong huyền thoại Inca, được coi như tác giả của tất cả mọi sự vật và hiện tượng hiện hữu trên trái đất này (vũ trụ, mặt trời, mặt trăng và ngôi sao, thời gian, con người…). Người Inca xem hồ Titicaca như nơi sinh của tổ tiên mình. Họ tin rằng khi chết đi thì linh hồn người chết sẽ trở về lại nguồn gốc của mình trước đây. Do đó mà hồ được xem là một trong những nơi linh thiêng nhất ở dãy núi Andes.


Đảo mặt trăng với dãy núi Andes.


Đảo mặt trăng với dãy núi Andes.


Đảo Mặt trăng nằm lọt thỏm trong hồ Titicaca.


Một quang cảnh tuyệt đẹp trên đảo Taquile.


Không gian yên tĩnh trên hồ Titicaca.


Người đàn ông trên bờ hồ Titicaca.

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Hai, 9 tháng 7, 2012


Ở độ cao 3.811m so với mực nước biển, Titicaca, nằm trong dãy Andes, là hồ trên núi cao nhất thế giới, và cũng là hồ lớn nhất khu vực Nam Mĩ về lưu lượng nước ngọt.


Hồ Titicaca được chia thành hai phần khiến nhiều người lầm tưởng đó là hai hồ riêng biệt, tuy nhiên, chúng chỉ là một và nối với nhau qua phần hẹp nhất của hồ là rãnh Tiquina dài 800m. Phần hồ lớn mang tên Lago Chucuito hay Lago Grande, còn phần hồ nhỏ hơn được gọi là Lago Huinaymarka hay Lago Pequeño. Độ sâu trung bình ở Titicaca là khoảng 107m, nơi sâu nhất ở Lago Grande lên tới 284m.


Hồ chứa 41 đảo lớn nhỏ khác nhau với mật độ dân cư đông đúc. Đảo lớn nhất là Isla del Sol (đảo Mặt trời) 500 năm tuổi, nơi sinh ra của Thần Inti, Thần Mặt trời Inca và chứa khoảng 180 tàn tích cổ đại của người Inca. Phía Đông của đảo Mặt trời là đảo Isla de la Luna (đảo Mặt trăng), quê hương của Mama Quilla- Nữ Thần Mặt trăng trong thần thoại Inca.


Mặc dù nguồn gốc của tên gọi Titicaca đến nay vẫn là một bí ẩn, nhưng theo truyền thuyết, thần Mặt trời vì thương nhớ con người con trai đã qua đời, khóc lóc đêm ngày khiến nước mắt đọng thành hồ. Người Indian cảm thương nỗi đau mất con của thần Mặt trời, kéo nhau lên núi săn báo, đồng thời dựng miếu thờ, lấy một khối đá lớn trưng hình con báo đặt trong miếu để làm đồ cúng tế.


Người Nam Mỹ thường gọi hồ bằng một cái tên khác là hồ của báo, vì hồ nước lớn Lago Grande có hình dáng như một con báo đang đuổi bắt chú thỏ (hồ nước nhỏ Lago Pequeño).


Cách 45km từ thị trấn Puno của Peru, hòn đảo lớn Taquile nằm sừng sững trên hồ Titicaca, đây là nơi có cộng đồng dân cư khá đông đúc. Trong suốt thời thuộc địa hóa của Tây Ban Nha cho đến thế kỉ 20, Taquile là quê nhà của khoảng 2.200 người, và từng được sử dụng làm nhà tù.


Kể từ năm 1970, Taquile thuộc sở hữu của người Taquileños. Những người dân nơi đây sống theo lối truyền thống và xa rời những tiện nghi hiện đại, môt cuộc sống không đèn điện, xe hơi, không khách sạn… Nến và đèn pin là thiết bị chiếu sáng thông dụng nhất.


Người Taquile nổi tiếng toàn thế giới với những trang phục truyền thống và thủ công mỹ nghệ, từng được vinh danh là di sản phi vật thể của UNESCO. Những bộ quần áo được dệt một cách công phu, tỉ mỉ mang nhiều màu sắc và tinh tế trong từng đường kim mũi chỉ. Điều thú vị hơn là người đảm nhận vai trò thêu thùa, khâu vá lại chính là nam giới trong khi nữ giới chuyên dệt vải và sợi. Mỗi năm, có tới hơn 40.000 khách du lịch đến với Taquile để chiêm ngưỡng loại hình nghệ thuật độc đáo trên. Trong quan niệm của người Taquile, cộng đồng chính là chìa khóa cuộc sống. Họ truyền nhau qua nhiều thế hệ tôn chỉ đạo đức của người Inca: không ăn cắp, không nói dối, không lười biếng.


Một lối sống truyền thống khác cũng được tìm thấy trên hồ là ở Uru, khu vực sinh sống của những người Uru. Người Uru sống trên 44 hòn đảo nổi nhân tạo được làm từ vùng lau sậy lớn trên hồ, mỗi đảo nhỏ là nơi sinh sống của từ 2 tới 3 gia đình. Họ xây nhà, làm thuyền di chuyển tất cả đều bằng lau sậy với hình dáng và kích thước cực kì độc đáo. Người Uros cũng vô cùng khéo tay, hàng thủ công bằng tay của họ rất đa dạng, khéo léo đầy màu sắc sặc sỡ. Họ dùng chúng trong chính cuộc sống hàng ngày thông qua trang phục kì lạ hoặc để bán cho khách du lịch.


Phía Nam hồ Titicaca, các nhà khảo cổ cũng phát hiện những di chỉ tại Tiahuanaco Bolivia. Nơi đây chưa những tàn tích còn sót lại của một ngôi đền thần thoại Inca, nơi Manco Capac và Mama Ocllo, hai con của thần Mặt trời Inti được gửi về Trái đất, khai sinh ra người Inca. Người Inca cổ đại coi Titicaca là nơi họ sinh ra vì chính tại đây thần Viracocha đã tạo ra thế giới, mặt trời, mặt trăng và các vì sao. Chính vị thần này cũng tạo ra con người đầu tiên từ đất đá: Manco Capac và Mama Ocllo. Dân Inca cũng tin rằng khi chết đi, linh hồn của họ sẽ quay về hồ vì vậy Titicaca được coi là nơi linh thiêng nhất dãy Andes. Đối với văn hóa Nam Mỹ, Titicaca được coi là một địa danh thiêng liêng, gắn liền với các truyền thuyết. Sở hữu nhiều thắng cảnh đẹp và yên bình, mang không khí thiêng liêng phảng phất sắc màu huyền thoại, Titicaca xứng đáng là một điểm dừng chân đầy thú vị cho những teen ưa khám phá ^^.

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Hai, 25 tháng 7, 2011


Theo tạp chíTime (Mỹ), thành phố cổ Machu Pichu mang nét đặc trưng với những cấu trúc bằng đá độc đáo, tọa lạc tại độ cao khoảng 2.350m trên dãy núi Andes, thuộc trung tâm của thung lũng Urubamba, miền nam Peru. Các nhà khảo cổ học tin nó được xây dựng làm nơi trị vì của Hoàng đế Inca (1438-1472). Bức ảnh trắng đen thành phố cổ Machu Pichu này được chụp khoảng năm 1930.


Năm 1953, sau khi người Tây Ban Nha bắt đầu chinh phục đế chế của người Inca cũng là lúc Machu Pichu bị thế giới quên lãng. Mãi khi nhà thám hiểm người Mỹ, đồng thời là nhà cổ học Hiram Bingham tái phát hiện thành phố cổ này vào ngày 24-7-1911 nhờ sự dẫn đường của một cậu bé địa phương Pablito Alvarez, 11 tuổi.


Có hơn 100 bậc thang bằng đá (phần lớn là đá hoa cương) được xây dựng tại Ollantaitambo - hay còn gọi là “Thung lũng của Mặt trời” - dẫn tới khu đền Machu Pichu. Bức ảnh được chụp khoảng năm 1955


Machu Pichu được thiết kế 140 công trình kiến trúc, bao gồm đền thờ, thánh đường, các công viên, nhà ở và rất nhiều đài phun nước. Các đài phun nước ở đây được kết nối bằng các con kênh và hệ thống thoát nước. Các bằng chứng cho thấy hệ thống nước được dẫn từ một “dòng suối thánh” (holy spring) tới mỗi ngôi nhà.


Các bức tường của người Inca được thiết kế đặc biệt để giúp bảo vệ, có thể chống lại sự sụp đổ trong lúc xảy ra động đất. Các cửa ra vào và cửa sổ được xây dựng dạng hình thang và nghiêng vào phía trong từ dưới lên trên.


Toàn cảnh “thiên đàng” Machu Pichu được chụp ngày 1-10-2000


Cửa sổ trên tòa nhà (bên phải) của Machu Pichu cho thấy kiến trúc tòa nhà này có 2 tầng


Khối đá thiêng Intihuatana tại Machu Pichu được tin là thiết kế như một chiếc đồng hồ thiên văn hay lịch cho người Inca


Các tòa nhà trung tâm tại Machu Pichu được thiết kế theo phong cách kiến trúc Inca với những bức tường đá không trát vữa. Người Inca được xem là bậc thầy về sử dụng “kỹ thuật đá khối” - các khối đá được cắt để có thể được ghép vào nhau thật chặt mà không cần tới vữa


Lộng lẫy khu đền diện lịch sử Machu Pichu ngày 7-7-2011 trong thời gian người dân Peru mừng kỷ niệm 100 năm tái phát hiện nơi này


Hệ thống âm thanh và đèn pha được trang bị hiện đại trong thời gian người dân Peru mừng kỷ niệm 100 năm tái phát hiện Machu Pichu


, Machu Pichu - “Thành phố đã mất của người Inca”, được bao quanh bởi những khu rừng nhiệt đới, được UNESCO tuyên bố là Di sản thế giới vào năm 1983. Hiện khu đền diện lịch sử Machu Pichu thu hút khoảng 250.000 người mỗi năm

Xem bài viết đầy đủ

Cùng Chia Sẻ © 2013 - Nghe Đọc Truyện Online