Hiển thị các bài đăng có nhãn Mỹ Xuyên. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Mỹ Xuyên. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 28 tháng 4, 2013


Phố đi bộ Nguyễn Đình Chiểu - không gian tôn vinh nghề Việt - tấp nập khách tham quan trước giờ Festiavl Nghề khai mạc.


Trình diễn chế tác gốm bằng phương pháp thủ công.


Đồ gốm làng nghề Mỹ Xuyên (TT-Huế).


Dệt lanh Lùng Tám đến từ vùng cao Hà Giang.


Các nghệ nhân pháp lam xứ Huế đã kỳ công gắn ghép 4.000 miếng kính màu sản xuất theo phương pháp thủ công, trang trí hoa văn pháp lam (kim loại tráng men có từ thời nhà Nguyễn), để tạo nên sản phẩm độc đáo có nguồn gốc từ nghề truyền thống độc nhất vô nhị xứ Huế, với chiều cao mỗi ngọn 5m, đường kính 2,2m.


Áo dài tím, nón lá cùng sen Huế.

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Năm, 14 tháng 2, 2013


Ngay đầu làng, chúng tôi được ngắm cây thị cổ thụ khoảng 700-800 năm tuổi và ngôi miếu thờ thần linh. Đi vào trong làng là những ngôi nhà cổ hàng trăm năm tuổi, những khu vườn rộng rãi với những cây cổ thụ xanh tốt, như cây hoàng lan hơn 100 tuổi trước nhà mệ Tràng đến mùa vẫn nở hoa thơm ngát, hay cây tùng, mai, mít… vẫn đổ bóng xuống làng quanh năm.


Bà Nguyễn Thị Phẩm, du khách đến từ Hà Nội không khỏi ngạc nhiên và ấn tượng về nét cổ tự nhiên của làng cổ Phước Tích. “Tôi cùng với bạn bè đã đi tham quan một số ngôi làng cổ của Việt Nam như: làng cổ Đường Lâm (Hà Nội), làng cổ Túy Loan (Đà Nẵng)…  nhưng chỉ làng cổ Phước Tích mới có một không gian, khung cảnh làng quê cổ kính tuyệt đẹp với hệ thống nhà rường cổ dày đặc. Chúng tôi rất thích thú mỗi khi thăm thú những ngôi nhà rường nơi đây”.


Hơn 10 năm nay, mệ Lương Thị Hén (1914) chỉ có một mình trông coi ngôi nhà rường cổ mà cha ông đã để lại khi qua đời. bà Hén cho biết, “con cái trong gia đình đã đi làm ăn xa hết rồi, thỉnh thoảng có đứa cháu mua đồ ăn rồi đưa tới. Ngồi nhà rường 100 năm tuổi đang xuống cấp nghiêm trọng nhưng giờ tôi đã già lại một thân, một mình nên cũng không làm gì để sửa sang cho ngôi nhà được”.


Cây thị hơn 700-800 năm tuổi ở giữa làng và miếu Cây Thị - của làng Phước Tích.


Miếu cây thị nhìn từ cổng vào.


Bình phong và Yoni ở miếu Quảng Tế – một dấu tích của người Chăm còn sót lại tại làng cổ Phước Tích.


Những năm gần đây nghề gốm Phước Tích đang được khôi phục lại.


Những sản phẩm gốm Phước Tích đang được hoàn thiện


Đình làng, nhà thờ họ vẫn được lưu giữ


Dòng sông Ô lâu bao bọc quanh làng cổ Phước Tích nước quanh năm trong xanh.


Một ngôi nhà cổ trong làng Phước Tích


Ngôi nhà cổ phong một gian rêu hai chái của cụ Hén.


Trước những ngôi nhà cổ luôn có bức bình phong để che gió độc


Bức hoành phi của vua Duy Tân (1909-1916) ghi công vị quan thanh liêm được để trang trọng giữa ngôi nhà rường của ông Hồ Đình Lan.


Phía bên trong ngôi nhà chính quy mô lớn (nhà bà Trương Thị Thú).


Họa tiết điêu khắc trên tường.


Họa tiết điêu khắc trên kè và xà nhà.


Hướng dẫn viên dẫn khách du lịch đi tham quan nhà cổ trong làng


Phía Nam làng Phước Tích dọc bờ sông Ô Lâu là làng mộc Mỹ Xuyên. Tất cả những ngôi nhà rường tại làng Phước Tích đều do bàn tay của những nghệ nhân mộc làng Mỹ Xuyên làm nên.


Phía Nam làng Phước Tích dọc bờ sông Ô Lâu là làng mộc Mỹ Xuyên. Tất cả những ngôi nhà rường tại làng Phước Tích đều do bàn tay của những nghệ nhân mộc làng Mỹ Xuyên làm nên.


Đi quanh làng chỉ gặp những người già tất bật với những công việc sinh hoạt hàng ngày và trẻ nhỏ đi học.


Mệ Lương Thị Hén đang giới thiệu về một kiểu loại cửa theo kiến trúc cổ xưa mà theo mệ hiện chỉ ngôi nhà rường cổ của mệ mới có.


Hàng ngày mệ Hén ngồi buồn thiu cùng chú mèo nhìn ra ngoài sân.


Mệ Thú vẫn hay lau chùi, chăm sóc, bảo vệ căn nhà rường được gọn gàng, sạch sẽ.


Một ngôi nhà rường đóng cửa im lìm khi không có ai trông coi, chăm sóc.


Ông Hồ Văn Tế trong ngôi nhà rường có tuổi thọ gần 150 năm tuổi. Ông Tế là đời thứ 4 ở trong ngôi nhà rường này.

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Bảy, 23 tháng 6, 2012


Món phở của Việt Nam đã nổi tiếng khắp thế giới. Vào cuối tháng 7/2011, theo kết quả bình chọn của hãng thông tấn CNN, phở, một trong hai món ăn Việt Nam (món thứ hai là gỏi cuốn) chiếm 2 vị trí 28 và 30 của danh sách 50 món ngon thế giới. Theo bình luận của CNN, phở được mô tả là một món nước, chế biến từ bún gạo nấu với thịt bò hoặc gà, dùng kèm với vài loại rau thơm. "Mùi vị của nó thì trên cả tuyệt vời, chứ không chỉ đơn thuần là hỗn hợp các thành phần nguyên liệu cộng lại. Phở có mùi vị thơm ngon và hài hòa".


Trong tác phẩm Hà Nội 36 phố phường, nhà văn Thạch Lam đã viết về sự hấp dẫn của món bún chả như sau: “... Có một ông đồ cuồng chữ ở nhà quê, một hôm khăn gói lên Hà Nội đã ứng khẩu đọc hai câu thơ khi ngửi thấy mùi khói chả: Ngàn năm bửu vật đất Thăng Long. Bún chả là đây có phải không?..."


Số 14 phố Chả Cá có một nhà hàng mà nhiều người vẫn mong đến để một lần thưởng thức món ăn đã trở thành “danh bất hư truyền”: nhà hàng Chả cá Lã Vọng. Nhà hàng này do gia đình họ Đoàn lập ra đầu thế kỷ 20 bán món cá chiên ăn kèm các loại rau gia vị và ăn cùng với bún. Dần dần theo thời gian, món chả cá đã trở thành một đặc sản của người Hà Nội. Và, sự nổi tiếng của món ăn này đã khiến cho con phố trước đây mang tên Hàng Sơn đã được đổi tên thành phố Chả Cá. 


Muốn có một bát bún thang ngon đầu tiên là phải có thời gian, thứ hai là phải có một nhà nội tướng giỏi gia chánh, tỉ mỉ, cẩn thận, chu đáo được “truyền nghề” từ đời bà, đời mẹ. Bún thang có nghĩa là canh nhưng không phải là canh bún riêu cua, canh bún cá rô, cá quả… mà là một món bún không xuất hiện trong ngày thường, không dành cho những ai vội vàng, háu đói.


Một món ăn muốn cảm nhận hết được vị thơm ngon thì chỉ có đến nơi đã sản sinh ra nó. Vì chỉ có đến những nơi này, bạn mới hiểu được nắng, gió, mưa, đất, trời… ra sao để làm nên hương vị thấm đậm trong một món ăn quê hương, xứ sở. Bánh đa cua một món ăn mộc mạc mà thân thiết của người dân đất cảng Hải Phòng cũng vậy. Tổ chức Kỷ lục Việt Nam chính thức đề cử kỷ lục châu Á này cho thành phố Hải Phòng.


"Rượu ngon cơm cháy thịt dê, Ninh Bình chào đón khách về tham quan, Đẹp thay non nước Tràng An, Hạ Long trên cạn, đại ngàn Cúc Phương”. Qua câu ca dao trên cho thấy cơm cháy là một món ăn từ lâu đã gắn với mảnh đất và con người Ninh Bình.


Miến lươn được người dân Nghệ An xem là “món ruột”. Nơi đây có loại lươn chỉ to bằng chiếc đũa. Món này cũng thật cầu kỳ khi chế biến. Lươn sau khi làm sạch, tẩm ướp gia vị, sẽ được chiên vàng giòn (lươn giòn), hoặc xào săn lại mà vẫn phô màu vàng óng của da lươn (lươn mềm). Hành hoa và rau răm thái nhỏ thường thái trước khi cho vào bát để giữ mùi thơm; hành răm thái càng nhỏ càng thơm nhiều hơn. Miến sau khi rửa sạch, trần nước sôi, được trần lại vào nồi nước dùng lươn màu nâu nâu cho miến nở, thấm độ đậm, ngọt của nước dùng rồi cho vào bát. Tổ chức Kỷ lục Việt Nam chính thức đề cử kỷ lục châu Á này cho tỉnh Nghệ An.


Bún bò Huế là một trong những món ăn mang hương vị đặc trưng của xứ Huế mộng mơ. Một tô bún bò đậm đà mùi thơm của sả, vị cay của ớt, vị béo của thịt, chả, dầu ăn và huyết heo. Cũng như nhiều món ăn đặc trưng của Huế, bún bò rất cầu kỳ trong cách chế biến. Đầu tiên, thứ được coi là “linh hồn” của món bún bò chính là nước lèo. Nước lèo được hầm từ xương heo, xương bò với một vài loại củ. Nước lèo ngon là nước phải trong, ngọt thanh, không mỡ màng. Gia vị chủ lực của bún bò Huế gồm mắm ruốc, sả, ớt cùng nước mắm. Tinh dầu của sả có mùi thơm nồng, đủ mạnh để trung hòa mùi mắm ruốc và giúp cho mùi giò heo luộc vừa chín tới, mùi thịt bò trộn cùng chút mắm ruốc, tiêu hành, nước mắm trở nên dịu và ngào ngạt thơm.


Mì Quảng là một món ăn luôn mời gọi bạn khi đặt chân đến Quảng Nam và các tỉnh miền Trung. Mì Quảng cũng như phở, bún đều được chế biến từ gạo nhưng lại có hương vị và hình thái riêng biệt. Ðúng như tên gọi, mì này có nguồn gốc xuất xứ từ Quảng Nam.


Ngoài cà phê và măng khô, người dân phố núi Gia Lai xem phở khô là món ăn không thể thiếu trong nét văn hóa ẩm thực của mình. Có thể xem món phở khô là sự kết hợp độc đáo giữa hủ tiếu và phở. Sợi phở khô được làm từ bột gạo, không mềm và dẹp như sợi phở mà mảnh và dai như sợi hủ tiếu. Sợi phở khô trụng sơ rồi trộn với thịt bằm, bên trên rắc lớp hành phi vàng ươm, thơm phức. Nước lèo có thịt bò tái, gân, bắp, hoặc bò viên, cũng có thể là thịt gà, rắc thêm chút hành ngò xắt nhỏ, tiêu đen. Rau ăn kèm với phở khô chỉ cần xà lách, húng quế và giá trụng.


Chỉ cần một chút gia vị cùng với thịt heo và bột gạo, nhưng món bánh canh Trảng Bàng (Tây Ninh) đã trở thành một món ăn đặc sản không thể bỏ qua đối với những ai đặt chân đến vùng đất miền Đông Nam bộ này. Theo nhiều người, món bánh canh Trảng Bàng xưa kia do một người phụ nữ gánh từng gánh bánh canh đi khắp thị trấn Trảng Bàng bán để nuôi gia đình, sau đó bà truyền bí quyết lại cho con cháu, theo thời gian, bánh canh Trảng Bàng có mặt ở nhiều hàng quán trong tỉnh. Tổ chức Kỷ lục Việt Nam chính thức đề cử kỷ lục châu Á này cho tỉnh Tây Ninh.


Có lẽ không món ăn nào ở Sài Gòn lại dễ tìm thấy như gỏi cuốn, dù ở đâu, trong thực đơn của các nhà hàng sang trọng, trong các quán hàng rong hay thậm chí các xe đẩy, món gỏi cuốn hiện diện một cách bắt mắt và khiến người ta thèm thuồng đến lạ. Ấy thế cho nên gỏi cuốn được vinh dự góp mặt là một trong 50 món ăn ngon nhất thế giới do CNN bình chọn cũng là điều dễ hiểu.


Bánh cóng là món ăn quen thuộc với người miền Tây Nam bộ, nhưng được biết đến nhiều nhất ở Sóc Trăng, nhất là ở chợ ven lộ Xoài Cà Nã (huyện Mỹ Xuyên), cách thành phố Sóc Trăng khoảng 8 km.

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Hai, 7 tháng 11, 2011


Lâu nay người ta thường biết Sóc Trăng như là vùng đất nông - ngư nghiệp có đông người Khmer sinh sống, ít ai nghĩ rằng xưa kia nơi đây từng có một thương cảng lớn chẳng kém cù lao Phố (Biên Hòa, Đồng Nai).


Thị trấn Mỹ Xuyên cách TP Sóc Trăng chừng 5km theo hướng biển Đông


Nhật ký của cố đạo Lavavasseur (1769) cho biết thương cảng Bãi Xàu được hình thành nơi sông Bãi Xàu, bởi nó thông với sông Hậu rồi đổ ra cửa biển. Ngoài gạo, nơi đây còn buôn bán nhiều loại trái cây, rau, gà, vịt, heo... Thay vì chở lúa gạo lên Sài Gòn rồi mới xuất đi nước ngoài, các thương gia người Hoa đã thu mua và bán thẳng cho ghe buôn đến từ nước ngoài. Có lúc thuyền buôn của người Hoa vào đậu san sát từ 100-150 chiếc để mua gạo và đường...


Sông Bãi Xàu nhìn từ cầu Ông Điệp - Ảnh: Hoàng Thạch Vân


Ba Thắc còn là tên của một trong chín cửa sông Cửu Long đổ ra biển Đông, nằm giữa hai cửa Định An và Trần Đề - người Pháp gọi là sông Bassac - thuộc địa phận xã Đại Ân 1, huyện Cù Lao Dung, Sóc Trăng ngày nay. Cửa Ba Thắc đã bị bồi lấp theo thời gian, ngày nay chỉ còn là con rạch nhỏ.

Xem bài viết đầy đủ

Cùng Chia Sẻ © 2013 - Nghe Đọc Truyện Online