Hiển thị các bài đăng có nhãn Mường Khương. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Mường Khương. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 17 tháng 4, 2013


Hút liền mấy điếu thuốc lào, ông Thào Minh mới chậm rãi kể: Nhà mình trước đây ở xã Dìn Chin nằm trên đầu nguồn sông Chảy, trên đó thiếu nước quá, nhất là vào mùa khô vợ con mình phải đi cả ngày mới cõng được can nước về dùng. Nước để làm ruộng cũng không đủ, năm nào mưa nhiều thì đủ nước cấy, năm nào mưa ít mất mùa thiếu đói quanh năm, mèn mén cũng không đủ ăn. Nhiều gia đình bỏ đất Dìn Chin sang Sơn La, Lai Châu rồi vào tận Tây Nguyên nơi có nhiều rừng để sinh sống. Năm 1989 ăn Tết xong mình đang chuẩn bị đưa vợ con di cư tự do thì gặp bác Hoàng Chúng, lúc đó bác đang là Chủ tịch huyện Mường Khương, bác bảo: Chúng mày đưa vợ con đi đâu xa cho khổ, đất Na Lốc - Cốc Phương còn nhiều, sao không về đấy mà ở. Người bên kia họ cũng ở như đất của mình, sao họ lại giàu có thế, chẳng lẽ mình lại không học họ làm giàu được à? Thế là mình cùng mấy anh em họ Thào đưa vợ con tới đây. Vùng đất này ngày xưa chưa có ai ở, nên người bên kia biên giới tràn sang bên này phát rừng làm nương, khi dân mình đến họ mới lui về bên kia suối Na Lốc.


Tôi đi tìm Thào Dìn khó quá, mọi người bảo: Mùa thu hoạch dứa chẳng mấy khi gặp Thào Dìn ở nhà, từ sáng sớm nó đã lên đồi giúp người ta thu dứa rồi... Đúng như vậy, trưởng bản Thào Dìn đang có mặt ở khu vực thu mua dứa, rất nhiều khách hàng gọi điện thoại cho anh, người Trung Quốc có, người Việt Nam có, rồi người trong thôn hỏi giá bán bao nhiêu, thời gian nào thì đến lượt nhà họ bẻ dứa... Chuyện của trưởng thôn Thào Dìn tự nguyện sang bên kia biên giới làm thuê trồng dứa, trồng chuối mà chẳng lấy tiền công.


Thực ra Thào Dìn sang bên ấy học cách trồng, bón phân, phun thuốc kích thích... sau đó anh về áp dụng ở đồi dứa của nhà mình. Số tiền công anh xin đổi bằng phân bón và các chế phẩm sinh học để phun cho dứa chín đều, quả mọng. Bởi thế mà đồi dứa nhà anh chất lượng quả chẳng thua kém gì đồi dứa của người bên kia suối Na Lốc. Năm ấy, giá dứa nhà anh được thương lái trả chẳng kém mua của người Trung Quốc. Mọi người trong thôn học làm theo, họ sang bên kia biên giới mua phân bón và các chế phẩm sinh học phục vụ cho cây dứa. Để dứa chín rải đều trong thời gian thu hoạch Thào Dìn lên lịch cho các gia đình trong thôn trồng cách nhau 2 - 3 ngày, trồng lệch ngày như vậy để các gia đình thu hoạch đổi công cho nhau, dứa chín không dồn dập, thương lái không thể ép được giá.


Vàng Seo Dìn ở thôn Bãi Chuối là người đầu tiên xây nhà hai tầng và mua ô tô con để mỗi chủ nhật đưa vợ con lên thị trấn Mường Khương chơi chợ và ăn thắng cố. Dìn bảo: Mình sinh năm 1974, vợ mình là Sùng Thị Sừu hơn mình 2 tuổi, năm 1992 mình từ Pha Long xuống đây.


Cũng giống như anh Thào Dìn mình cũng sang bên Trung Quốc làm thuê, về nhà bắt chước họ trồng chuối. Mọi người ở đây trồng chuối nhiều hơn trồng dứa nên thôn mình có tên là thôn Bãi Chuối. Nhà mình trồng hơn 10 vạn gốc chuối, khoảng 8 vạn gốc dứa. Chuối chỉ bán cho người Trung Quốc, còn dứa thì người Trung Quốc mua và người Việt Nam cũng mua. Không nhớ mỗi năm thu mấy trăm triệu tiền đâu, có năm được 200 triệu có năm hơn 200 hay 300 triệu gì đó...

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Sáu, 1 tháng 2, 2013


Món thịt trâu, thịt lợn gác bếp của người dân tộc. Ảnh minh họa


Đặc sản cá kho. Ảnh minh họa


Lạp sườn gác bếp đến từ tỉnh Lào Cai


Món đặc sản giò Ước Lễ 


Nước mắm của một số tỉnh miền biển, được bán tại hội chợ  từ 30 -200 nghìn đồng/chai (tùy thuộc từng loại)


Bưởi hồ lô được bán với giá khoảng 1 triệu đồng/cặp


Ảnh minh họa


Nấm hương của một số tỉnh vùng 


Tương ớt Mường Khương, mộc nhĩ của tỉnh Lào Cai


Gạo nếp nương Điện Biên được bán với giá 25.000 đồng/kg. Được phục vụ mang ra tận xe


Đặc sản rượu sâu chít Điện Biên


Thịt đông chay, phù hợp cho những người ăn chay và kiêng chất đạm cao cũng được bày bán tại hội chợ .

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2012


Thoạt nhìn suất lẩu, có lẽ khách không mấy ấn tượng. Vẫn là những món phổ biến như thịt bò, tôm tươi, rau xanh cùng một nồi nước dùng quen thuộc như bao thực đơn lẩu khác, có hơn chăng chỉ là cách trang trí, bày biện sinh động hơn với đĩa tôm - thịt bò tạo hình trái tim dễ thương đúng kiểu “lẩu tình nhân”. Tuy nhiên, nếu ai đó đang cồn cào vì cơn đói, không thể chờ đợi hơn nữa, vội vàng "làm" một ngụm nước canh cho ấm bụng, hẳn sẽ sớm phát hiện ra món lẩu này không hề “đại trà” như bạn tưởng.


Quả thật, nước dùng là thứ tiên quyết trong việc đánh giá một món lẩu có ngon hay không. Nước lẩu ở đây đậm đà song không phải vị ngọt nước ninh xương thông thường mà là vị tôm ngọt thanh dễ chịu, dậy mùi mà chỉ hơi nhấm nháp thử bạn đã cảm nhận sự khác biệt ngay. Theo đầu bếp cho biết, thứ nước dùng ấy được cầu kì chế biến từ nước tôm xay với lá gừng tươi. Nhờ vậy, nếu bạn đang đói lòng, xì xụp được bát canh này thì không những ấm bụng mà cũng tỉnh cả người, hay có thể giải rượu với các quí ông đang ngà ngà hơi men.



Nước dùng ngon ngọt nóng hổi, kết hợp với thịt bắp bò chần quả là “chuẩn” cho một bữa lẩu trong ngày đông giá lạnh. Ngoài ra, ở đây đúng đẳng cấp nhà hàng nên đồ ăn đều được chọn “hàng tuyển” tươi ngon. Điều này có thể kiểm nghiệm qua những miếng bắp bò loại 1, có chần bao lâu trong nước lẩu vẫn không hề dai mà giữ nguyên được độ giòn giòn, sần sật, nhai rất đã miệng. Tôm tuy chỉ 2 con thôi song là loại tôm to, mình dày, đủ làm bữa ăn phong phú hơn. 


Tóm lại, một bữa ăn ngon, khá đầy đặn như tình cảm của hai bạn mà giá chưa tới 100.000đồng/người. Hơn nữa, lại được phục vụ trong nhà hàng lịch sự, ấm cúng, view nhìn ra hồ lãng mạn, nên đây hoàn toàn là ý tưởng tuyệt vời cho hai bạn về một ngày cuối năm ấm áp bên nhau.


Để trải nghiệm những cảm giác thú vị này, bạn có thể tìm đến là một nhà hàng mang tên Lake Side nằm trên phố Trấn Vũ. Nơi đây đã nổi tiếng với dân công sở quanh khu phố này qua các món là lạ như: lẩu dọc mùng cá quả, lẩu măng cay cá diêu hồng, lẩu kim chi kiểu Việt Nam... Không gian rộng rãi, thoáng đãng, cộng thêm giá cả vừa phải, Lake Side cũng thường được chọn làm địa điểm tổ chức sinh nhật hay họp lớp, họp nhóm.


Một số "món tủ" khác của nhà hàng như lẩu măng cay cá diêu hồng...



... lẩu dọc mùng cá quả


... Gà hấp Mường Khương


... Vịt chiên sốt me

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Năm, 15 tháng 11, 2012


Lẩu gà riêu cua.


Nồi canh lẩu vừa bưng ra đã dễ thu hút thực khách bởi những “mảng” riêu cua đồng nổi lên hấp dẫn. Xì xụp một chút nước canh nóng hổi trước khi “nhập cuộc” cũng là cách khai vị tuyệt vời, bởi canh riêu cua không chỉ ngọt, chất mà còn phảng phất vị chua thơm thú vị do được pha chế khéo léo với dấm bỗng, rượu nếp. Nhưng cũng chỉ húp thử 1-2 thìa canh thôi, bạn sẽ khó lòng kiên nhẫn chờ đợi thêm, mùi thơm và vị ngọt của nó sẽ thôi thúc bạn nhanh chóng muốn khám phá  xem gà kết hợp với canh riêu sẽ thế nào.



Thịt gà mềm, béo, thớ dày mà không hề bã, ngấm cả vị ngọt của nước canh cua sẽ khiến bạn không thể ngưng đũa. Món ăn cực chất nhưng chẳng khiến khách nhanh ngán, bởi hương vị chủ đạo của nó vẫn là vị ngọt thanh, dễ chịu. Lẩu gà riêu cua ăn kèm với giá đỗ, mướp thơm mát, lạ miệng, rồi xì xụp cùng bát miến quả là miễn chê cho một bữa ăn vui vẻ, ấm cúng những ngày chớm đông.


Ngoài ra, thời gian này đến Lake Side, nhiều khách còn rất khoái thực đơn gà hấp Mường Khương. Đây là món ăn mang hơi thở vùng cao. Gà luộc tái, chặt ra rồi đặt trên một chiếc mẹt tre có lót lá chuối cùng lớp măng củ thái lát. Phần nước luộc gà được giữ lại, bỏ thêm măng cùng một số gia giảm rồi lại được dùng để hấp chính mẹt gà tái ấy. Món ăn chế biến hơi “ngoằn ngoèo, lắt léo” nhưng khi thưởng thức đúng là “bõ cái công”.


Gà hấp Mường Khương - món ăn rất thú vị.



Một số món khác của nhà hàng như vịt chiên sốt me...

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Ba, 16 tháng 10, 2012


Ông Lý Xuân Trang, Bí thư Đảng ủy xã Tả Gia Khâu, chẳng cần giấu giếm: Cả xã chỉ có 12 thôn bản thôi, nhưng tất cả đều thiếu đất, thiếu nước sản xuất và nước sinh hoạt. Xã có gần 3 ngàn nhân khẩu nhưng chỉ có hơn 300ha ngô và 34ha ruộng nước một vụ. Không phải năm nào cũng đủ nước cấy, năm nay hạn quá nhiều diện tích bỏ hoang, có chỗ cấy được, nhưng khi lúa trỗ thì trời không mưa, bông cứ trắng phớ ra không kết hạt. Bà con nơi đây chủ yếu ăn ngô, ngô là cây lương thực chính, ngô ăn quanh năm, nhiều hộ chẳng đủ ngô mà ăn...


Những chiếc lu cao quá đầu người được làm bằng xi măng do tổ chức Unicef hỗ trợ, dùng để chứa nước mưa dự trữ nước sinh hoạt cho mùa khô dài tới bảy, tám tháng trời. Khắp một vùng cao nguyên nơi thượng nguồn sông Chảy từ Tả Gia Khâu, Dìn Chin, Pha Long của huyện Mường Khương qua các xã Thào Chư Phìn, Sín Chéng, Sán Chải, Nàn Sán, Nàn Sín của huyện Si Ma Cai đều là những xã thiếu nước trầm trọng. Lên tới vùng đất này vào những ngày mùa khô gió núi thổi ngào ngạt, đất cứ xác ra trong nắng gió, nhiều người phải thốt lên: Cao nguyên khát!


Mấy anh em mình vào đây, sau chiến tranh biên giới tháng 2/1979, đất nơi này không có người ở, người bên kia kéo nhau sang lấn đất. Mình vào đây phát rừng làm nương để giữ đất biên giới luôn. Cuộc sống ban đầu cũng khó khăn lắm, sau mấy mùa nương đất chai cứng cây lúa, cây ngô còi cọc không lên nổi phải sang bên kia trồng dứa, trồng chuối thuê cho người bên ấy. Mình nghĩ, sao người ta làm được mà mình lại không làm được. Thế là mình về bán lợn bán gà mua mấy vạn chồi dứa về trồng. Học cách trồng của người Trung Quốc, họ trồng thế nào thì mình cũng trồng như thế, rồi bón lót, bón thúc, phun thuốc để dứa ra quả to, mắt đều... Mới đầu thì bán cho người bên kia, sau thì bán cho các nhà máy dứa trong nước dưới xuôi. Từ mấy anh em họ Thào trồng dứa cho thu nhập cao, mọi người trong thôn học theo, bây giờ thì cả thôn Na Lốc, Cốc Phương đều trồng dứa, chuối rồi...


Do bán được giá, năm 1985 cây mận Tam hoa phát triển mạnh mẽ, có năm giá bán tại vườn từ 5.000-7.000đ/kg, còn ở các thị xã, thành phố giá mận lên tới 15.000-20.000đ/kg. Từ đó người nông dân Bắc Hà phá bỏ vườn tạp để trồng mận. Mận Tam hoa leo lên các sườn núi, tràn xuống các thung lũng, nhiều diện tích ruộng cũng được trồng mận. Không một gia đình nào ở Bắc Hà không trồng mận, nhiều thì vài trăm gốc, ít cũng vài ba gốc. Mận mọc khắp các triền núi từ Tả Chải, Na Hối, Bản Phố rồi lên tận Thải Giàng Phố, Lầu Thí Ngài... Năm 1998, Bắc Hà thống kê được 2.100ha mận các loại, trong đó chủ yếu là mận Tam hoa, sản lượng 13.000-15.000 tấn. Một thời Bắc Hà được mệnh danh là huyện mận. Trước và sau Tết nguyên đán, Bắc Hà ngập chìm trong màu hoa mận trắng. Từ đó, Bắc Hà còn được gọi là cao nguyên trắng.

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Hai, 11 tháng 6, 2012


Bắt đầu từ những năm 60 của thế kỷ trước, sau thời gian dài gián đoạn, đến năm 2007 giải đua ngựa Bắc Hà lại được khôi phục.



Đây là giải đua ngựa không chuyên, nài ngựa là thanh niên dân tộc vùng cao.


Những chú ngựa tham gia cuộc thi không được mang yên, nài ngựa không có đồng phục nhất định ngoài việc bắt buộc phải đội mũ bảo hiểm. Nhiều nài còn đi dép lê hoặc chân đất tham gia cuộc thi.


Các kỵ sĩ và đàn ngựa đến từ nhiều bản trong huyện Bắc Hà. Ngoài ra, còn có nhiều ngựa đến từ các huyện khác như Mường Khương, Simacai, Xín Mần.


Giải đấu chia làm hai vòng, vòng bảng diễn ra ngày 9/6, vòng chung kết ngày 10/6. Mỗi đợt đua có 4 ngựa, hai ngựa về sớm nhất sau 3 vòng chạy sân vận động sẽ được vào tiếp vòng sau.


Mặc dù đã được thông báo từ trước về mức độ nguy hiểm và lập hàng rào ngăn cách khán giả, tuy nhiên vẫn có nài mất dây cương phi thẳng ngựa vào khán giả.


Pha ngã ngựa đầy nguy hiểm.


Nhiều ngựa lần đầu tham dự giải đã hoảng sợ trước đông người và phải cần đến các thành viên khác trong đội đua mới kéo nó trở lại vòng thi đấu.


Nài ngựa Vàng Văn Cương (đội xã Na Hối) giang tay chào khán giả khi về nhất tại vòng bán kết. Đội Na Hối (các nài ngựa mặc áo vàng) chiếm ưu thế trong cuộc thi năm nay.

Xem bài viết đầy đủ

Cùng Chia Sẻ © 2013 - Nghe Đọc Truyện Online