Hiển thị các bài đăng có nhãn Lam Sơn. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lam Sơn. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 9 tháng 2, 2013


Tại khu vực Hồ Gươm, hàng vạn người dân đổ về chật kín. Mỗi màn trình diễn pháo hoa là sự reo hò hào hứng và những nụ cười đón chào một năm mới. Ai cũng ngước nhìn lên bầu trời rực rỡ với mong ước một năm mới sẽ an vui và hạnh phúc hơn.


Hàng vạn người chờ đón màn trình diễn pháo hoa đón chào năm mới Quý Tỵ tại Hồ Gươm. (Ảnh: Anh Thế)


Chị Nguyễn Phương Liên (Đống Đa, Hà Nội) chia sẻ: “Mỗi năm, vào thời khắc giao thừa, cả gia đình tôi đều cùng nhau chờ đợi. Khi ngắm nhìn pháo hoa trên bầu trời báo hiệu năm mới bắt đầu, tôi có cảm giác tràn đầy hứng khởi và ước vọng sẽ bắt đầu năm mới với sự cố gắng nhất”.


Pháo hoa bừng sáng bầu trời thủ đô. (Ảnh: Anh Thế)


Những bạn trẻ cũng làm cho không khí càng tưng bừng hơn khi cùng nhau không ngừng hò reo, trầm trồ trước màn pháo hoa đẹp mắt. Dù trời về khuya có lạnh giá hơn nhiều nhưng cả vạn người ai cũng thấy lòng mình ấm lên và sự náo nức trong lòng.



Ai cũng mong muốn một năm mới sẽ an lành, hạnh phúc và an khang thịnh vượng.


Hàng vạn người ồ lên vui mừng khi những chùm pháo hoa đầu tiên bắn lên bầu trời đêm, báo hiệu thời khắc giao thừa. (Ảnh: Quốc Anh - Minh Kiệt - Thảo Trần)


Dòng người nô nức bên phố hoa lộng lẫy, âm thanh của pháo hoa tỏa sáng trên bầu trời lung linh đầy huyền ảo, tạo nên bức tranh tuyệt đẹp đánh dấu thời khắc thiêng liêng đón tân niên - xuân Quý Tỵ 2013.


Những chùm pháo hoa rực rỡ được bắn lên màn trời đêm, soi sáng cả bầu trời thành phố


Dòng người ùn ùn đổ về các đình, chùa để cầu an


Thắp một nén nhang thành tâm cầu cho gia đình may mắn, bình an trong năm mới. (Ảnh: Quốc Anh - Minh Kiệt - Thảo Trần)


Ông Mai Văn Ninh, Ủy viên Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh uỷ Thanh Hoá đánh trống khai hội.


Cùng với sự kiện bắn pháo hoa là chương trình nghệ thuật với chủ đề Sắc xuân quê Thanh. Càng gần đến với thời khắc giao thừa, Quảng trường Lam Sơn tập trung chờ xem màn bắn pháo hoa.


Nhằm đảm bảo bảo an toàn cho nhân dân vui xuân đón Tết và ngăn chặn tình trạng đốt pháo, CATP Thanh Hoá đã tăng cường cán bộ, chiến sỹ cùng với lực lượng dân phòng xuống các cơ sở để nắm bắt tình hình và bảo đảm công tác an ninh.


Năm 2013, người dân Thanh Hoá được đón hai tin vui ngay dịp đầu năm đó là việc đưa vào khai thác Cảng hàng không Thọ Xuân và việc ký kết hợp đồng EPC, dự án liên hợp lọc hóa dầu Nghi Sơn thuộc khu Kinh tế Nghi Sơn, huyện Tĩnh Gia - một trong những dự án trọng điểm của Quốc gia.


Hàng nghìn người dân đổ về Quảng trường Lam Sơn xem màn bắn pháo hoa và đón chào năm mới. (Ảnh: Duy Tuyên)

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012


Chân gà nướng là món đặc sản của Việt Nam, là loại thức ăn đường phố bình dân khoái khẩu của nhiều người, từ sinh viên học sinh đến công chức. Ở Sài Gòn, chân gà nướng được bán ở khắp nơi, một vài chỗ nổi tiếng hơn như đường gần sân bay: Trường Sơn, Hồng Hà, Lam Sơn, hay trên đường Phạm Văn Hai, Lê Văn Sỹ... Nhưng ít người biết quán chân gà nướng mở mấy năm nay, càng ngày càng đông khách, trên đường Phan Xích Long.


... và cánh gà đều được nướng trên than nên dậy mùi rất hấp dẫn, lôi kéo người đi đường mỗi chiều về.


Cánh gà rất to và mập mạp, thịt lại không được dai. Chính vì thế, nhiều người sẽ cảm thấy ngán. 


Nhìn đã muốn ăn!


chân gà nướng, cánh gà nướng phục vụ cùng với đồ ăn kèm.


Từng miếng gà vàng ươm, đầy quyến rũ.


Bột canh tắc làm chochân gà nướng đậm đà hơn.


Có ai cưỡng được sự kết hợp tuyệt vời này không?


Giá ở đây không rẻ nhưng cũng không quá đắt: 10.000 đồng/1 chân gà nướng, 22.000 đồng/1 cánh gà nướng. 


Đồ nướng và nước ngọt mát lạnh là bộ đôi ít tách rời.


Cạnh quán còn có nhiều xe với các loại thức ăn như bắp xào, luộc,... trái cây, xôi,...


Nhiều đôi chọn nơi đây là điểm đến để ăn tối và tâm sự.


Quán có chỗ để xe trong nhà, tuy nhiên, vì đang sửa sang nên còn bề bộn. Nhưng khi ra sẽ có người dắt xe cho bạn.


Đến 8h tối, quán đông đến nỗi chỗ để xe chật và khách đành dựng xe ở vỉa hè. 

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2012


Nhiều thế hệ người dân ven bờ sông Lam đã lớn lên bằng những con hến bé nhỏ


Phải mất mấy ngày nài nỉ vợ chồng anh Ngũ Ánh Hồng, chị Nguyễn Thị Đào (khối Lam Sơn, thị trấn Nam Đàn, Nghệ An) mới đồng ý cho tôi lên thuyền “đi hến” bởi anh ngại “cái nghề trên nước, dưới nắng vất vả cô chịu không nổi”. Nhà cách sông chừng 500m, ngay sau khi bán hết hến ruột đãi từ tờ mờ sáng, anh Hồng chuẩn bị rổ, lưới, chị Đào đơm cơm vào cái ăng-gô to tướng kèm theo bát canh vặt nấu hến và mấy quả cà pháo cùng miếng trứng rán. “Đây là bữa trưa của cả hai vợ chồng. Đi từ giờ, phải đến 3-4h chiều mới về. Hôm nay ta ngược lên phía Thanh Khai (huyện Thanh Chương)”, chị Đào cho biết.


Thuyền chạy được chừng 30 phút, sợi dây thừng đã căng hết cỡ, nghe chừng lưới đã đầy, anh Hồng tắt máy, chạy lên đầu thuyền phụ vợ kéo lên. “Làm cái nghề ni, bắp tay đàn bà cũng to như tay đàn ông vì ngày mô cũng “thể dục” như ri cả”, chị Đào cười. Bàn tay thoăn thoắt kéo sợi dây thừng, giữa dòng nước lờ đờ đục, bỗng quặn lên màu bùn đất, chiếc lưới to cỡ chiếc bì tải, gắn một đầu vào thanh sắt có răng cưa đã được kéo lên thuyền. Những con hến bằng đầu ngón tay trỏ được đổ ra khoang, chiếc vỏ cứng lóng lánh dưới nắng mặt trời. Vuốt giọt mồ hôi trên sống mũi, chị Đào cười mãn nguyện, chuyến này chắc cũng được cỡ 5 kg.


Khoảng 30 năm về trước, làng Lam Sơn nhộn nhịp suốt ngày. Người dân túa ra sông từ tờ mờ sáng, trẻ con, người lớn, người già cổ quàng dây nhủi lầm lũi đến tận non trưa mới trở về. Nhưng giờ, người bám trụ với nghề cào hến ở Lam Sơn chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Phương tiện làm nghề được cải tiến liên tục, người dân sắm thuyền máy, hến được cào ồ ạt bằng lưới chuyện dụng cộng với việc lòng sông bị khai thác cát nên con hến ngày càng hiếm đi. Đó cùng là lúc nhiều người dân không còn mặn mà với nghề này nữa.


Tất cả các bộ phận của hến đều kiếm ra tiền. Ruột hến dùng nấu canh, xào dưa chuột xúc bánh đa hay nấu cháo, đổ bánh đúc. Nước hến ngọt mát nấu canh hay để uống thay nước sôi. Đến vỏ hến cũng được bán để trộn làm thức ăn nuôi vịt, gà. Nghề đi hến có quanh năm nhưng nhiều nhất từ ra Giêng tới tháng Tám mùa lũ. Cũng bởi vậy, nghề đi hến chẳng bao giờ phải lo “thất nghiệp” thế nhưng càng ngày càng ít người theo cái nghề này.

Xem bài viết đầy đủ

Chủ Nhật, 25 tháng 3, 2012


Văn miếu Xích Đằng được biết đến là một di tích quan trọng nằm trong quần thể di tích Phố Hiến, thuộc phương Lam Sơn, thành phố Hưng Yên, tỉnh Hưng Yên. Sở dĩ văn miếu có tên như vậy là do được xây dựng trên đất làng Xích Đằng và căn cứ vào khánh và chuông còn lại tại văn miếu.


Theo từ điển Địa danh văn hóa và thắng cảnh Việt Nam của Nguyễn Như Ý và Nguyễn Thành Chương ghi rõ văn miếu Xích Đằng là một trong sáu văn miếu còn tồn tại cho đến ngày nay của đất nước và văn miếu Hưng Yên cũng là một trong hai văn miếu lâu đời nhất (đứng sau văn miếu Quốc Tử Giám. Thế kỷ 17 dưới thời vua Lê Thánh Tông, để chấn hưng lại đạo Nho, triều đình đã cho thành lập nhiều trường học bên ngoài trường Quốc Tử Giám ở các trấn. Ở trấn Sơn Nam (gồm các tỉnh Hà Nam, Nam Định, Ninh Bình, Thái Bình và một phần đất của Hà Nội và Hưng Yên) có văn miếu Xích Đằng ( hay còn có tên là văn miếu Sơn Nam) được xây dựng vừa làm nơi để thờ tự các bậc hiền nho, vừa là nơi tổ chức các kỳ thi của trấn.


Tam quan (hay còn gọi là cổng Nghi môn) của văn miếu Xích Đằng là một trong những công trình còn giữ được những nét kiến trúc độc đáo trong các văn miếu còn lại ở Việt Nam. Được dựng theo lối kiến trúc chồng diêm, hai tầng tám mái có lầu gác. Hai bên Tam quan có hai bục loa, dùng để xướng danh sĩ tử và thông báo những quy định trong các kỳ thi hương.


Lầu chuông của văn miếu


Cùng với tiếng chuông, tiếng khánh vang lên chính là lúc báo hiệu giờ thi đã bắt đầu và kết thúc, đồng thời nó cũng là tiếng cầu thỉnh tỏ lòng biết ơn, tri ân với những bậc hiền nho trong mỗi dịp lễ hội. Hai chiếc chuông và khánh của văn miếu cũng là những di vật cổ được đúc và tạo dựng từ thế kỷ 18.


Khu nội tự kết cấu theo kiểu chữ Tam: gồm Tiền tế, Trung từ và Hậu cung. Hệ thống mái được kết cấu theo kiểu “trùng thiềm điệp ốc”. Mặt chính quay về hướng nam.


Khu nội tự kết cấu theo kiểu chữ Tam: gồm Tiền tế, Trung từ và Hậu cung. Hệ thống mái được kết cấu theo kiểu “trùng thiềm điệp ốc”. Mặt chính quay về hướng nam.


 Bên trong khu nội tự tỏa sáng với hệ thống các đại tự, cấu đối, cửa võng và một hệ thống các trụ, kèo được sơn son thếp vàng phủ kim hoàn toàn.



Những bức hoành phi trong điện chính của văn miếu.




Hiện vật quý giá nhất trong văn miếu còn lưu giữ được đến ngày nay đó chính là 9 tấm bia đá khắc tên tuổi, quê quán, chức vụ của 161 vị đỗ đại khoa ở trấn Sơn Nam thượng xưa. Trong đó có 138 vị ở Hưng Yên và 23 vị ở Thái Bình.


Hiện vật quý giá nhất trong văn miếu còn lưu giữ được đến ngày nay đó chính là 9 tấm bia đá khắc tên tuổi, quê quán, chức vụ của 161 vị đỗ đại khoa ở trấn Sơn Nam thượng xưa. Trong đó có 138 vị ở Hưng Yên và 23 vị ở Thái Bình.


Từ các khoa thi đầu tiên dưới thời nhà Trần đến khoa thi cuối cùng vào cuối thời nhà Nguyễn, tỉnh Hưng Yên đều có người đỗ đạt cao. Thời nào cũng có người tài của đất Hưng Yên đỗ đạt ra giúp việc nước, việc dân. Học vị cao nhất được ghi danh ở các bia đá còn lưu lại là trạng nguyên Tống Trân, thời nhà Trần; trạng nguyên Nguyễn Kỳ, triều nhà Mạc; trạng nguyên Dương Phúc Tư, triều nhà Lê. Chức vụ cao nhất được biết đến là tiến sĩ Lê Như Hổ, quận công triều nhà Mạc…


Bàn thờ người thầy giáo lỗi lạc Chu Văn An trong văn miếu.


Trong hậu cung là bàn thờ với pho tượng của đức Khổng Tử.


Bên ngoài cổng văn miếu còn có đôi nghê đá cổ được tạc từ thế kỷ thứ 18 cùng hai cây gạo lớn đặc trưng cho trường thi.


Cứ vào ngày đầu xuân tại Văn miếu có tổ chức sinh hoạt văn hóa, đó là tổ chức tế lễ, dâng hương, triển lãm thư pháp, hát ca trù, từng bước khôi phục lại lễ hội xưa. Ngoài ra vào mùa thi, thanh thiếu niên, học sinh về văn miếu tìm hiểu truyền thống hiếu học của cha ông và thắp nhang cầu mong cho sự học hành ngày càng phát triển

Xem bài viết đầy đủ

Cùng Chia Sẻ © 2013 - Nghe Đọc Truyện Online