Hiển thị các bài đăng có nhãn Lệ Giang. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lệ Giang. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 4 tháng 2, 2013


Đánh cá trên sông Thu Bồn - Ảnh: Nguyễn Sông Hàn


Hội An - Ảnh: Diệp Đức Minh


Dạo chơi phố cổ


Đi đâu thì đi, phải ghé Cồn Bắp đập bánh, xúc hến   


Trò chơi đập nồi đất lấy quà


Nhóm bạn ăn tàu hủ nước đường nơi góc phố cổ


Từng góc phố, từng mái hiên đến từng ngõ giếng đều ghi dấu người xưa. Lần nào tôi cũng ghé Chùa Cầu, một kiến trúc nhỏ xinh mà độc đáo. Nhìn xuống dòng sông Hoài cạn kiệt, uể oải chuyển mình, nghe như nỗi niềm tiếc nuối một thời liệt oanh trai trẻ. Lần nào tôi cũng xoa đầu chú khỉ và chú chó; bao đời nay, mặc nắng mưa và cả lũ lụt, vẫn nhẫn nại ngồi 2 bên cầu đón khách qua lại. Nhiều truyền truyết về lai lịch 2 bức tượng, chẳng biết đúng sai thế nào. Mấy lần hỏi trực tiếp, tượng cũng không trả lời, nhất quyết “Sống để bụng, chết mang theo” chứ không khai báo.


 Cơm gà Bà Buội


Tháng 2 - 4 là mùa lý tưởng nhất ở Hội An. Tôi đã nhiều lần đề nghị miễn vé tham quan phố cổ như các nước đang làm. Bởi phố cổ là không gian chung. Khách vào phố cổ mua sắm, ăn uống, sử dụng các dịch vụ... tiền lời gấp mấy chục lần bán vé. Miễn vé, vừa khuyến mãi hiếu khách, vừa đỡ mất công quản lý thu, chi, kiểm soát. Các nước đều làm vậy, kể cả những phố cổ có hàng rào như Đại Lý và Lệ Giang, Trung Quốc.

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Hai, 3 tháng 12, 2012


Nằm ở phía Tây Bắc tỉnh Vân Nam, Trung Quốc, sát với cửa ngõ vào Tây Tạng - Shangrila, Lệ Giang của dân du lịch là Lệ Giang cổ trấn, còn có tên gọi khác - Đại Nghiên cổ trấn, nằm cách Lệ Giang phố mới đúng một con đường, được xây vào cuối đời Tống, đầu đời Nguyên (cuối thế kỷ thứ 3). Thành phố cổ này nổi tiếng với những ngôi nhà gỗ với kiến trúc cổ, mái ngói âm dương, cột gỗ đặc trưng kiểu Trung Hoa; những con đường lát đá vuông cạnh và 354 cây cầu bắc qua dòng sông Ngọc (Ngọc Hà) đã tồn tại hơn 800 năm… Đây có lẽ là thị trấn nhiều cầu nhất thế giới. Nhưng dĩ nhiên chúng tôi không tới Lệ Giang bằng cầu…


Mọi thứ tốt đẹp cho tới khi chúng tôi ngả lưng yên vị trên những chiếc giường tầng của chiếc xe bus đường dài Hà Khẩu - Côn Minh sạch sẽ và ấm cúng. Trừ 5 kẻ ngoại quốc chúng tôi, trên xe toàn người bản xứ. Lạ chỗ, tôi trằn trọc không yên, trong khi những người bạn đã chìm vào giấc ngủ say. Nửa đêm, cô bạn giường bên chợt choàng dậy, la thất thanh: Cướp! Cướp! Đèn xe bật sáng. Hốt hoảng nhìn sang, thấy cái bao đeo bụng cô bạn đã bị lưỡi dao sắc lẹm rạch một nhát tướng. Trên xe chả ai nói câu nào, chả ai buồn quan tâm, có lẽ vì họ cũng không hiểu chúng tôi nói gì. Xe bỗng dừng lại, một nhóm đàn ông trong xe bước xuống. Cô bạn khẳng định những kẻ ấy đã rạch túi mình, nhưng trong thế giới bất đồng ngôn ngữ này, chúng tôi như thành những kẻ câm. Nhóm chúng tôi hoảng loạn cả lên, kiểm tra túi mình. Thì phát hiện ra hai chiếc điện thoại và một máy camera đã không cánh mà bay! Sau này, khi xe tới bến Côn Minh, một người bạn đồng hành còn phát hiện ra mất tiêu đôi giày Adidas. Đúng là “Thiên hạ vô tặc” (*)! Và sau nữa, khi chúng tôi quay trở lại Việt Nam, gặp một du học sinh Việt Nam ở Côn Minh, cô ấy kể chặng xe bus Hà Khẩu - Côn Minh chính là sào huyệt của những tên đạo chích chuyên nhắm vào khách du lịch Việt Nam. Bản thân cô cũng từng bị cho thuốc mê và bị móc sạch tiền bạc, điện thoại…


Cuối cùng, may sao chúng tôi cũng tìm được một người công an Trung Quốc biết chút tiếng Anh và nhờ sự hướng dẫn của anh này, cả đội an tâm leo lên chiếc taxi mời chào từ hơn 1 giờ trước. Bến xe mua vé đi Lệ Giang văn minh hơn, có bảng hướng dẫn tiếng Anh hẳn hoi và cô gái bán vé cũng nói được thứ tiếng quốc tế này. Chúng tôi thở hắt ra nỗi lo lắng đè nặng nhiều giờ trước đó, để thanh thản ngắm nhìn Vân Nam qua cửa kính xe.


Với dòng sông Ngọc uốn quanh cổ trấn, Lệ Giang còn được gọi là Venice của châu Á


Toilet 5 sao ở Lệ Giang

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Sáu, 22 tháng 6, 2012


Chuyện kể rằng ngày xưa, có một chàng trai trẻ tìm đến một nơi có cảnh đẹp mê hồn và những con người bất tử. Ấy là chốn tiên giữa hạ giới, có tên là Shangri-La. Chàng được ở lại xứ tiên, lại lấy một nàng tiên xinh đẹp làm vợ, trải qua bao năm tháng êm đềm hạnh phúc. 


Không ai biết Shangri-La thật sự ở đâu, chỉ biết rằng sau khi cuốn tiểu thuyết “Chân trời đã mất” của tác giả James Hilton ra đời, từ Shangri-La đã được sử dụng để chỉ chốn tiên cảnh, hay vườn địa đàng, một nơi bồng lại đẹp mê hoặc chỉ tồn tại trên thiên giới. 


Để thu hút khách du lịch đến với các vùng xa xôi của Trung Quốc, chính phủ ba tỉnh Tây Tạng, Tứ Xuyên và Vân Nam đã quyết định đổi tên một khu vực rộng lớn ở tỉnh Vân Nam, giáp ranh với hai tỉnh còn lại thành Shangri-La thay vì cái tên ban đầu là Trung Điện. 


Shangri-La trong tiếng Tây Tạng có nghĩa là “mặt trăng mặt trời trong trái tim”. Cũng giống như cõi tiên được miêu tả trong truyện, Shangri-La nằm cao hơn mặt nước biển 3.000 mét và rất khó đến. 


Không có đường tàu hỏa và cách duy nhất để đến Shangri-La là đi bằng ô tô, khởi hành từ Côn Minh đến Lệ Giang rồi tiếp tục 175km từ Lệ Giang tới Shangri-La. Trên đường đi, du khách sẽ được chiêm ngưỡng con hẻm Hổ Nhảy, kẹp giữa hai dãy núi Ngọc Long Tuyết Sơn và Ha Ba Tuyết Sơn. Người ta kể rằng con hẻm này hẹp đến độ, có lần một chú hổ đã nhảy qua và nhờ đó chạy thoát khỏi tay thợ săn. 


Shangri-La là ngôi nhà chung của nhiều dân tộc thiểu số Trung Quốc, trong đó người Tây Tạng là chủ yếu. Số còn lại là người Nạp Tây, Moshuo… Đến Shangri-La bạn sẽ được tận hưởng cuộc sống, tìm hiểu văn hóa, tôn giáo và các món ngon của người Tạng. 


Cổ trấn đầy những công trình kiến trúc, đền chùa kiểu Tây Tạng, in lên nền trời xanh và những dãy núi tuyết hùng vĩ. Đại Phật Tự là ngôi chùa lớn nhất trong cổ trấn. Điện thờ chính có tượng Phật, các bức tranh tường kể tích Phật và nội thất bài trí khá giống với cung Potala ở Lhasa, Tây Tạng. 



Thiên nhiên ở Shangri-La xứng đáng được mệnh danh là chốn tiên cảnh với những cảnh quan núi cao tuyết trắng, rừng xanh nắng vàng, thi thoảng lại ẩn hiện trong sương khói với một hệ động thực vật vô cùng phong phú. 



Người Trung Quốc vẫn thường truyền tai nhau: “Bình minh luôn đến sớm nhất ở Shangri-La”. Một lần được mục sở thị cảnh trí này và bạn sẽ thầm cầu mong sau này lại được trở lại chốn bồng lai một lần nữa. 







Hiền Trang (TH) 

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Tư, 13 tháng 6, 2012


Công viên Hắc Long Đàm, phía xa là núi tuyết Ngọc Long


Nhà kiểu truyền thống ở Lệ Giang được bảo tồn gần như nguyên vẹn


Đường lên núi tuyết Ngọc Long


Những phụ nữ Na Xi vô cùng thân thiện múa hát chào mừng du khách


Chuông gió cầu phúc của du khách lưu lại trên đường lên núi tuyết Ngọc Long

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2011


Hành trình ban đầu là chỉ Lệ Giang Shangrila và quay về, tuy nhiên vì phút ngẫu hứng mà chuyến đi được kéo dài tới tận 16 ngày.


Như đã nói ở trên, mình không biết về lịch sử, văn hóa mà chỉ thuần chụp ảnh, chia sẻ với các bạn một vài bức ảnh mình chụp được trong chuyến đi:


















Xem bài viết đầy đủ

Cùng Chia Sẻ © 2013 - Nghe Đọc Truyện Online