Hiển thị các bài đăng có nhãn Lạng Sơn. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lạng Sơn. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 25 tháng 3, 2013


Dâm bụt là loài cây cảnh rất thông dụng tại Việt nam được trồng nhiều tại các khu vực ven biển do cây có biên độ sinh thái rất lớn, có khả năng chịu đựng được các điều kiện khí hậu khắc nghiệt rất cao: nắng nóng, mưa bão, đát cát ...



Hoa ban- một loài hoa đặc trưng của vùng núi rừng Tây Bắc nhưng hiện nay đang được trồng rất nhiều dưới vùng đồng bằng.


Hoa có 5 cánh màu trắng tím, không mùi.


Hoa sưa trắng tinh khôi, tạo nên một Hà Nội rất riêng vào tháng 3.


Mỗi năm, Sưa chỉ nở một lần. Hoa nhanh nở nhưng cũng rất nhanh tàn, mùi hương thoang thoảng len nhẹ trong gió.


Hoa lê được trồng chủ yếu ở những vùng núi cao như Sơn La, Cao Bằng, Lạng Sơn. Hoa có 5 cánh màu trắng, không có mùi thơm nhưng lại rất thu hút các loài côn trùng như ong, bướm…


“Bao giờ cho đến tháng 3. Hoa gạo rụng xuống bà già cất chăn”. Một loài hoa báo hiệu mùa hè đã đến.


Vô ưu, một loài hoa có xuất xứ từ Ấn Độ. Ý nghĩa của loài hoa này là không ưu phiền.


Hoa me đất đang nở rộ ở những vùng quê thanh bình. Hoa nhỏ, màu tím nhạt nhưng lại đẹp đến nao lòng người


Hoa móng rồng cũng đang khoe sắc sặc sỡ trong tháng 3. Hoa 5 cánh, màu đỏ, hình thù giống móng của con rồng trong truyền thuyết nên được gọi là hoa móng rồng.


Hoa xoan nhỏ li ti, màu tím biếc nhưng mùi thơm lại rất dễ chịu


Một loài hoa cũng không thể thiếu của tháng 3, đó là hoa lựu. Màu sắc đỏ lửa của hoa lựu tượng trưng cho nắng mùa hè chói chang


Trong khi muôn hoa hoa khoe sắc thì hoa ổi cũng bung nở. Không lộng lẫy, kiêu xa như những loài hoa khác, hoa có màu trắng nhẹ, ẩn mình trong những tán lá xanh.


Tháng 3, hoa bưởi bung nở, hương thơm ngào ngạt quyến rũ vạn vật xung quanh.


Hoa xuyến chi thường chỉ thấy ở những vùng đồng quê. Hoa đơn giản và mộc mạc như những người dân quê một nắng hai sương vậy.

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Ba, 19 tháng 3, 2013


Một chiều đi dạo trên phố Nhà Chung, gần nhà thờ lớn Hà Nội, chúng tôi bị một tấm biển khá to bên ngoài ngõ nhỏ hút mắt. Bốn chữ “Phở chua Lạng Sơn” màu trắng, nổi bật giữa nền màu xanh rêu, xung quanh là biết bao quán hàng: bánh rán Gốc Đa, hoa quả dầm…


Bước vào bên trong ngõ hẹp đúng chất Hà Nội, chúng tôi chợt… không thấy dấu vết gì của quán phở chua nữa. Hỏi một hồi mới hay hóa ra căn nhà nhỏ chuyên trông xe ngay trong ngõ cũng “kiêm” luôn bán phở.


Phở chua là món ăn khá hợp với tiết trời oi, nóng chớm hè bởi các nguyên liệu đều nguội chứ không nóng như phở nước, phở xào thông thường. Bát phở được bưng ra là ai cũng đã thấy ưng bởi nó là sự kết hợp của đủ màu sắc: bánh phở nâu nâu, thấm đẫm nước sốt, thịt xíu trắng, viền cam hấp dẫn, ẩn hiện những cọng rau mùi xanh non hứa hẹn vị thơm dìu dịu.


Phở chua có hai phần, mà phải chế biến vừa khéo cả hai mới có được bát phở ngon, đó là phần nước và phần khô.


Giống như các món trộn khác, phần nước quyết định bát phở chua có thực ngon hay không. Nước sốt, còn gọi là nước đủ, được chế biến từ nước đun sôi với gừng, cà chua, đường, giấm với hành tỏi phi thơm, chua dịu, sanh sánh. Nói đến phần nước này thì ai cũng phải công nhận, phở chua trong ngõ Nhà Chung đã làm “tròn vị”.


Một bát phở chua ở đây có giá 30.000 đồng, lại được “tặng” thêm nước chè miễn phí khá ngon. Điểm trừ duy nhất của quán là nếu đến ăn lúc buổi chiều, bạn sẽ phải…ngồi chung với những chiếc xe máy được gửi tại đây. Thời điểm lý tưởng để thưởng thức phở chua phố Nhà Chung là buổi sáng và trưa, khi cửa hàng không nhận trông xe nhiều.


Chẳng thể so sánh loại phở nào ngon miệng hơn trong bao nhiêu thứ phở trên khắp các vùng, miền cả nước, chỉ biết rằng bát phở chua Lạng Sơn đã thêm vào danh sách ẩm thực Hà Thành một địa chỉ ăn uống hấp dẫn cho các tâm hồn ẩm thực.

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Năm, 28 tháng 2, 2013


Đây là món ăn quen thuộc trong bữa cơm gia đình của người Tây Bắc, nhất là các dân tộc Tày, Thái, Mường… Ở Mường Lò, Mù Căng Chải – Yên Bái. Măng nướng cũng là món ngon đặc sản đãi khách phương xa của người dân nơi này.


Măng nhồi thịt nướng.


Không biết tự bao giờ mà măng ngâm ớt đã trở thành một món ăn không thể thiếu trong bữa ăn hàng ngày của đồng bào các dân tộc miền núi phía Bắc Việt Nam. Nhắc đến món này, không thể không nhắc tới Lạng Sơn và Bắc Kạn – 2 địa phương mà ở nơi đó, măng ớt không chỉ là món ăn địa phương, mà đã trở thành biểu trưng cho nét văn hóa ẩm thực dân tộc độc đáo.


Măng ngâm ớt ở vùng này ngon đặc biệt bởi ngoài măng và các gia vị phổ biến thì người dân còn sử dụng quả mắc mật – loại quả chỉ mọc trên vùng núi đá phía Bắc, gia giảm cho thêm nồng nàn. Màu trắng nõn của măng xen lẫn màu đỏ tươi của ớt và màu xanh nâu của mắc mật rất bắt mắt, miếng măng có vị chua chua, cay cay, mùi thơm đặc trưng là món quà thắm đượm hương vị quê hương.



Măng vầu xào thịt bò.



Canh măng lưỡi lợn nấu xương.


Măng xào ếch.


Nếu như măng nứa mỏng, trắng ngần, thích hợp để xào tỏi hoặc hầm với xương thì với đặc tính ngọt sắc như mỳ chính thì luộc hay xào măng vầu đều rất thú vị. Măng sau khi được sơ chế hết lớp vỏ bọc đầy lông ngứa bên ngoài, được thả vào nước, đun sôi cùng chút muối để giảm vị chát đắng cố hữu và thưởng thức ngay khi còn nóng.


Măng trộn tôm chua cay.


Du khách đang chọn mua măng núi Yên Tử.

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Tư, 20 tháng 2, 2013


 Nhiếp ảnh gia nổi tiếng người Pháp Dieulefils đã hoạt động tại Đông Dương từ năm 1888 – 1925 và để lại một gia tài đồ sộ là hàng nghìn tấm bưu thiếp ghi lại hình ảnh đặc sắc về con người và phong cảnh tại các địa điểm khác nhau ở Đông Dương. Trong ảnh là bìa của album mang tên “Đông Dương đẹp như tranh vẽ”, xuất bản năm 1910.


 Phụ nữ vùng đồng bằng Bắc Bộ.


 Cầu Paul Doumer (Long Biên) của Hà Nội.


 Phố Paul Bert (Tràng Tiền), Hà Nội.


 Vườn Bách Thảo Hà Nội.


 Phủ toàn quyền Đông Dương (Phủ Chủ tịch ngày nay).


 Khu phố mới của người Pháp chụp từ Cột cờ Hà Nội.


 Trục đường chính của thành phố Hải Phòng.


 Sông Tam Bạc, thành phố Hải Phòng.


 Tòa nhà hội trường thành phố Hải Phòng.


 Tượng của chính khách Jules Ferry, người có công mở rộng các thuộc địa Pháp được dựng ở Hải Phòng.


 Bãi biển Đồ Sơn, Hải Phòng.


 Khu lán trại ở Kiến An, Hải Phòng.


 Ruộng nương và bản làng ở Mẫu Sơn, Lạng Sơn.


 Thành phố Nam Định.


Các phương tiện vận tải thô sơ: Quang gánh của phụ nữ và xe cút kít dành cho đàn ông.


 Một vị quan ở Bắc Kỳ.


 Quan lại và đoàn tùy tùng.


 Các vị quan ở Huế.


 Một cánh cổng của Hoàng thành Huế.


 Khung cảnh bên ngoài Hoàng thành Huế.


 Người và ngựa đi qua Ngọ Môn ở Tử Cấm Thành Huế.


 Vua trẻ Duy Tân ngồi trên kiệu.


 Các thành viên của đoàn hộ tống.


 Một đám tang của hoàng tộc ở Huế.


 Ngôi chùa dưới chân núi Ngũ Hành Sơn, Đà Nẵng.

Xem bài viết đầy đủ

Cùng Chia Sẻ © 2013 - Nghe Đọc Truyện Online