Hiển thị các bài đăng có nhãn Lạc Dương. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lạc Dương. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 20 tháng 4, 2013


Đảo Ó giữa hồ Trị An


Đồi trà Bảo Lộc


Thị xã Lagi, mũi Kê Gà: Nếu muốn đi biển nhưng lại ngại cảnh đông đúc ở Mũi Né, du khách có thể chọn hai điểm đến cũng trong tỉnh Bình Thuận là thị xã Lagi hoặc mũi Kê Gà.


Hai nơi này đều có resort, nhà hàng với chất lượng khá. Ở Lagi bãi biển không đẹp bằng ở mũi Kê Gà nhưng có nhiều điểm tham quan hơn.


Suối Vàng ở Lạc Dương, Lâm Đồng


Biển Vĩnh Hy, Ninh Thuận

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Sáu, 5 tháng 4, 2013


Thiên Đăng Trấn trong sương mờ buổi sáng


Thành Đô luôn là chốn náo nhiệt nhất


Cửa Nam thành Lạc Dương


Một góc Tô Châu


Cực Lạc Cốc mê hoặc lòng người

Xem bài viết đầy đủ

Chủ Nhật, 20 tháng 1, 2013


Tại chùa Hoa Nghiêm thuộc tỉnh Trùng Khánh, Trung Quốc, mọi người đang đứng nhận cháo. Đây là hoạt động nằm trong chuỗi ngày hội của chùa diễn ra vào ngày 8 tháng chạp (âm lịch) hàng năm. Ngày hội ăn cháo miễn phí được xem là ngày truyền thống ở địa phương này.


Một em bé đang ăn bát cháo miễn phí trong ngày 19-1.


Quang cảnh bên ngoài chùa Hàn Sơn ở Tô Châu, tỉnh Giang Tô, phía đông Trung Quốc. Cảnh mọi người xách túi theo để đựng cháo.


Trước ngôi chùa Bạch Mã, Lạc Dương, tỉnh Hà Nam, Trung Quốc, người dân đang nhận bát cháo nóng.


Tại tỉnh Giang Tô, Trung Quốc, những phụ nữ này đang vui vẻ múc cháo ra bát.


Những bát cháo đang được phát miễn phí cho người dân ở Thái Châu, tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc. Nhiều em nhỏ cũng có mặt để nhận cháo.


Những người dân đang nhận cháo ở tỉnh An Huy, phía đông Trung Quốc.


Những hộp cháo được buộc thành từng túi riêng để phát cho người dân.


Tại thành phố Thượng Hải, Trung Quốc, một cụ già đang nhận bát cháo từ nhà sư.


Một nữ nghệ sĩ tình nguyện múc cháo cho những người dân tại ngôi chùa ở Nam Kinh, Trung Quốc.

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Năm, 3 tháng 1, 2013


Nằm bên bờ sông Lạc Hà, phía Tây tỉnh Hà Nam, Trung Quốc, có một cố đô được mệnh danh là “Thần đô” trong lịch sử đất nước này. Đó là thành Lạc Dương, được xây dựng vào thế kỷ 12 trước công nguyên. 


Đất nước Trung Hoa có tới 8 cố đô, nhưng chỉ duy nhất Lạc Dương được phong làm “Thần đô”, bởi đây là cái nôi quan trọng trong nền văn minh Hoa Hạ. Do tập trung nhiều tao nhân mặc khách như Lý Bạch, Đỗ Phủ, Bạch Cư Dị…, Lạc Dương còn được gọi với cái tên: “Thi đô”, tức là “đô thành của thi nhân”, lại tập trung nhiều hoa mẫu đơn bậc nhất xứ sở nên được gọi là “Hoa đô”, nghĩa là “đô thành hoa nở”. 


Lạc Dương là cái nôi của Phật giáo Trung Hoa. Trong quá trình truyền bá, đạo Phật đã du nhập vào Trung Quốc từ thời Hán – Ngụy. Hai đặc điểm nghệ thuật Phật giáo nổi bật nhất bấy giờ là tự viện và hang đá, đều quy tụ tại thành Lạc Dương cổ kính. Đó là lý do vì sao hàng năm, cả triệu lượt du khách đổ về nơi đây để chiêm ngưỡng Bạch Mã Tự và Long Môn Động. 


Bạch Mã Tự được coi là ngôi tổ đình của Phật giáo Trung Hoa với rất nhiều truyền thuyết cổ xưa. Chùa có cổng Tam quan, Thiên vương điện, lại có La Hán đường và nhiều khu điện thâm nghiêm, được bảo tồn rất tốt đến ngày nay. Phía Đông chùa Bạch Mã còn có tháp Tề Vân, cao tới 13 tầng. Theo lời đồn, nếu đứng quanh tháp mà vỗ tay, bạn sẽ nghe thấy tiếng ếch kêu vọng lại. 


Long Môn động là một kỳ quan khách của Trung Quốc. Nơi đây có vô vàn tượng theo chủ đề Phật giáo, chạm khắc rải rác Long Môn Sơn về phía Tây. Theo nghiên cứu, nơi đây có tới 2.345 hang động và hốc, 2.800 câu khắc và hơn 100.000 tượng Phật có niên đại từ thời Bắc Ngụy và Đường. Long Môn Động đã được UNESCO xếp hạng di sản văn hóa năm 2000. 



Ngoài các công trình kiến trúc Phật giáo, tới Lạc Dương, du khách còn có thể chiêm ngưỡng khu di chỉ Vương Thành của nhà họ Chu năm nào. Vương thành có 12 cổng, 9 đường đi, bên trái có Tông Miếu, phải có đàn Xã Tắc cổ kính, trầm mặc.


Đặc biệt, vào hạ tuần tháng 4 hàng năm, tức kỳ mẫu đơn nở, vô vàn du khách thập phương lại đổ về Lạc Dương tham dự lễ hội hoa mẫu đơn. Đối với người Trung Quốc, mẫu đơn được xưng là “Vua hoa”, vì vậy nên người tới thưởng hoa tấp nập không ngớt. 


Lạc Dương hiện có tới 20 vườn mẫu đơn quy mô lớn, năm nào cũng mở cửa đón khách, nổi tiếng nhất là Mẫu Đơn Thần Châu, khu vườn nằm ngay đối diện Bạch Mã Tự, rộng tới 40 ha. 

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Tư, 28 tháng 11, 2012


Nơi này nằm cách thành phố Lạc Dương tỉnh Hà Nam, Trung Quốc khoảng 12km về phía Nam và là một trong 3 hang động nổi tiếng nhất đất nước này.


Là một công trình được khắc hoàn toàn từ đá và dựa trên nền của các hang động rộng lớn tại vùng Lạc Dương, tên của nơi này theo tiếng Trung có nghĩa là “Cổng rồng”. 


Hang động được khởi công từ năm 493, thuộc triều đại Bắc Ngụy (năm 386 - 534), khi mà giai cấp thống trị chuyển đến Lạc Dương. 


Nó tiếp tục được xây dựng thông qua 6 triều đại kế tiếp nhau, tổng cộng trải dài hơn 400 năm. 


Hang đá Long Môn còn giữ lại nhiều tài liệu vật thể lịch sử về tôn giáo, mỹ thuật, thư pháp, âm nhạc, trang phục, y dược, kiến trúc và giao thông của Trung Quốc và nước ngoài. 


Bởi vậy, cụm hang đá Long Môn còn là viện bảo tàng nghệ thuật điêu khắc đá cỡ lớn của Trung Quốc.


Theo nghiên cứu của các nhà khoa học Trung Quốc, Long Môn động có 2.345 hang động và hốc, 2.800 câu thơ chạm khắc, 50 tháp Phật, 100.000 pho tượng Phật. 


Hang giữa Tân Dương là tác phẩm tiêu biểu của thời Bắc Ngụy (năm 386 - 512 ). Hang này thi công trong suốt 24 năm mới hoàn thành, là hang khắc tạc trong thời gian lâu nhất. Trong hang có 11 pho tượng Phật lớn. 


Trước tòa Phật Thích ca Mâu ni có tạc hai con sư tử đực khỏe mạnh. Hai đệ tử đứng và hai Bồ tát ở bên phải và bên trái, nét mặt của Bồ Tát đang mỉm cười chăm chú, trông hiền từ đôn hậu.


Phụng Tiên là hang lớn nhất của cụm hang đá Long Môn, đại diện cho phong cách nghệ thuật khắc đá của thời nhà Đường (năm 618 đến năm 904 ). 


Tổng chiều cao của tượng Phật Lư Sá khoảng 17m, đôi tai dài 2m, thân hình của tượng Phật đầy đặn trang nhã, hết sức sinh động.


Hang Cổ Dương là động được tạc sớm nhất trong cả cụm hang đá Long Môn, có nội dung phong phú nhất, là một hang nữa có tính đại diện của thời Bắc Ngụy. 


Đây được coi là tài liệu quý giá để nghiên cứu thư pháp và nghệ thuật điêu khắc thời Bắc Ngụy. 


Trong hang cũng lưu lại những bài thuốc y học, có niên đại từ năm 575, chữa trị hầu hết mọi loại bệnh từ nguy kịch đến cảm lạnh thông thường. Rất nhiều trong số đó vẫn còn được sử dụng cho đến ngày nay.

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Hai, 16 tháng 7, 2012


Năm 223, Lưu Bị mất ở cung Vĩnh An, Phụng Tiết, Tứ Xuyên. Hiện có 3 giả thiết về mộ phần của ông: Giả thiết thứ nhất nói mộ ông nằm ở ngay phía tây chính điện trong đền thờ Gia Cát Lượng) ở Thành Đô. Sau này, 2 bà vợ của Lưu Bị (họ Cam và họ Ngô) cũng được con trai ông là Lưu Thiện đưa về an táng tại đây. Giả thiết thứ hai do nhà nghiên cứu văn hóa Trung Quốc Quách Mạt Nhược đưa ra năm 1961. Ông Quách cho rằng do Lưu Bị mất vào mùa hè, trời nóng nực, từ Phụng Tiết đến Thành Đô lại ngược dòng, phải mất ít nhất 30 ngày đường mới đến nơi, nên việc đưa thi hài Lưu Bị đến Thành Đô là không hợp lý. Do đó, khả năng Lưu Bị được an táng ngay tại Phụng Tiết là rất cao. Còn một số nhà nghiên cứu khác lại cho rằng mộ Lưu Bị nằm ở Bành Sơn, Tứ Xuyên.


Trong sách Tam quốc diễn nghĩa của La Quán Trung có viết, sau khi rời khỏi Mạch Thành, Quan Vân Trường bị các bộ tướng của Tôn Quyền là Phan Chương bắt sống. Quan Vũ không chịu đầu hàng Đông Ngô và bỉ xử chém. Lúc đó ông 58 tuổi. Tôn Quyền, chủ Đông Ngô đưa đầu Quan Vũ tặng Tào Tháo bấy giờ đang ở Lạc Dương nhằm hướng sự căm thù của nhà Thục vào nhà Ngụy. Nhưng Tào Tháo tương kế tựu kế, phần cũng kính trọng Quan Công là người trung nghĩa bèn sai chạm gỗ trầm hương làm thân mình, ghép vào, rồi cho an táng ở Lạc Dương theo nghi thức dành cho vương hầu.


Ngày nay, ở Trung Quốc có rất nhiều nơi lập đền thờ Gia Cát Lượng trong đó nổi tiếng nhất vẫn là đền thờ ở chân núi Định Quân, sau đó đến miếu Võ Hầu ở Thành Đô, ở thành Bạch Đế, huyện Phụng Tiết, Trùng Khánh… nhưng mộ phần thực của ông ở đâu thì đến nay vẫn là câu hỏi còn bỏ ngỏ.


Miếu Trương Phi ở Lãng Trung nằm ở phía tây khu cổ thành, thành phố Lãng Trung, tỉnh Tứ Xuyên, nơi Dực Đức từng đóng quân trong 7 năm.


Phác thảo chân dung thần y Hoa Đà

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Ba, 12 tháng 6, 2012


Theo cụ Lê Phỉ, người Lạch ở Đà Lạt xưa kia xem việc không mặc áo là bình thường.


Một thiếu nữ tỏ ra e ngại trước ống kính máy ảnh, vội vã bỏ chạy khỏi dòng suối đang tắm


Thiếu nữ khỏa thân ngồi dệt lụa và rất tự tin trước ống kính. Cụ Phỉ cho biết, bức hình này cụ chụp tại một gia đình thuộc ngoại ô Đà Lạt vào sau năm 1954


Một phụ nữ địu con (cháu) trên lưng được cụ Phỉ chụp tại khu vực giáp ranh giữa TP Đà Lạt và huyện Lạc Dương ngày nay


Chàng trai người Lạch đeo khuyên tai, cầm tẩu hút thuốc trông dáng vóc uy nghi như một tù trưởng được miêu tả trong các sử thi Tây Nguyên.


Thời bấy giờ, nam nữ người Lạch đều có một tẩu hút thuốc


Một đoàn người Lạch đang gùi củi đi qua hồ Xuân Hương ra phía trung tâm thành phố bán cho người Kinh


Những chú ngựa theo chân chủ đi vào thành phố (ảnh chụp đoạn Dốc Ga Đà Lạt ngày nay)


Một con voi đưa người qua suối Lạch về bản


Buổi sinh hoạt tập thể của người Lạch tại một ngôi làng vùng ven Đà Lạt 60 năm về trước


Nhà mồ - một nét văn hóa tâm linh của người Lạch thời bấy giờ

Xem bài viết đầy đủ

Cùng Chia Sẻ © 2013 - Nghe Đọc Truyện Online