Hiển thị các bài đăng có nhãn Hưng Nguyên. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Hưng Nguyên. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 27 tháng 1, 2012


Xe công cũng đi chùa đầu năm


Đền ông Hoàng Mười (xã Hưng Thịnh, Hưng Nguyên, Nghệ An) được người dân kháo nhau là chốn rất thiêng, đặc biệt là về đường công danh. Bởi vậy, vào dịp đầu năm mới lượng du khách đổ về đây rất đông. Ngay từ đường vào đền đã la liệt những "cái bang" cố trưng ra những khiếm khuyết của cơ thể để cầu xin lòng thương hại của người đời. Những tiếng than thở, ỉ ôi, những chiếc rổ chìa sát mặt du khách… Khi số tiền trong rổ hay nón đã đầy, họ lại xếp riêng vào túi mang cạnh sườn và tiếp tục chìa cái rổ trống không ra.


Lư hương có chu vi cỡ một mét đầy ú ụ, người ta vẫn cố chen lấy một chỗ để cắm hương của mình, dẫu để có chỗ cho chân hương đứng, bao nhiêu que hương đang cháy dở bị “đánh bật” ra khỏi lư. Ngay dưới chân lư, la liệt những que hương cháy dở bị du khách "tỉa bớt" để lấy chỗ cắm hương của mình . Khi lư hương quá đầy, lửa bắt thành ngọn, bùng lên. Dù vậy người khấn kẻ vái vẫn chăm chăm việc riêng của mình. Thậm chí, có người còn xem đó là một dịp may để châm hương, khỏi mất công thắp nến hay bật lửa.


Ngoài sân đền chen chúc, khu chính điện thờ, sự chen lấn lộn xộn cũng tái diễn không kém. Trên 3 tấm chiếu đặt trước điện thờ, người quỳ kẻ đứng xì xụp khấn vái. Ở trong này đã có hẳn một đội quân chuyên khấn thuê, rút quẻ giải hạn. Thỉnh thoảng, tiếng chuông điện thoại réo inh ỏi, một người đàn ông mặc áo dài đỏ, ngồi xếp bằng trên tấm chiếu ngay trước chính điện ngừng “phán”, rút điện thoại trả lời oang oang: “Đợi tý, đang cúng dở cho khách”.


Bói toán...


Xem bài viết đầy đủ

Thứ Bảy, 5 tháng 11, 2011


Ghi ở đền Chợ Củi


Từ đầu tháng 10 âm lịch, đền Chợ Củi (Nghi Xuân, Hà Tĩnh) lại thấy cảnh “ngựa xe như nước, áo quần như nêm”. Đặc biệt vào ngày 10/10, người dân các nơi đổ về chật như nêm cối


Xe đậu kín các bãi gửi xe, tràn cả ra lòng đường. Chính quyền phải huy động CSGT tham gia hướng dẫn giao thông nhằm tránh ùn tắc


Dòng người chen chúc đi giữa hai hàng bán các thứ đồ vàng mã, quần áo, đổi tiền, lưu niệm…tất cả đỏ và vàng rực cả lên.


Người viết sớ đã chuẩn bị sẵn: có cả sớ chữ Nho, sớ chữ quốc ngữ. Nội dung đã có sẵn, ai mua chỉ cần điền họ tên và lời tâu xin vào. Mỗi lá sớ 20 ngàn đồng.


Bên trong khuôn viên đền, chật cứng người cúng bái, dâng lễ, đọc sớ. Có đến hàng chục cô đồng đang múa hát, xung quanh là các con nhang đệ tử kẻ đứng người ngồi. Tiếng loa vang lên rộn ràng, không còn nghe rõ lời bài hát chầu văn, đọc sớ, vì bài này “chen” vào bài kia.


Khắp nơi hương hoa, vàng mã, đồ lễ chật cứng. Tiếng khấn vái rì rầm. Khách đến dự lễ phải rất vất vả mới chen được vào trong. Khu vực chính điện thì không thể chen vào được.


Cảnh tượng đốt đồ mã hết sức “hoành tráng”, lò lửa cháy đỏ rực như hoả diệm sơn. Cứ nhìn đống than đủ biết nó đã ngốn biết bao nhiêu vàng mã, tiền bạc.


Mỗi chú ngựa như thế này giá khoảng 400 ngàn đồng.


Một “thầy” tuổi còn trẻ, đang coi chỉ tay để “phán” vận hạn cho các bà, các cô có nhu cầu.


Có đến mấy chục người ăn xin nằm ngồi la liệt bên lối vào, có người nằm co giật, có người giơ nón vẫy, cầu xin người đi đường. Đều là những gương mặt quen thuộc, họ cười nói, trò chuyện tự nhiên, hút thuốc lào…coi đây nghiễm nhiên như một nghề “làm ăn”.


Cạnh quốc lộ 8A đi qua đền, rác rải dài hai bên vệ đường.


Phía bên kia sông Lam, cách đền Chợ Củi chừng vài km là đền Hoàng Mười của Nghệ An. Ngày 5/11 (10/10 âm lịch), UBND huyện Hưng Nguyên (Nghệ An) tổ chức Lễ hội ông Hoàng Mười tại di tích đền Hoàng Mười, xã Hưng Thịnh.


Phía bên kia sông Lam, cách đền Chợ Củi chừng vài km là đền Hoàng Mười của Nghệ An. Ngày 5/11 (10/10 âm lịch), UBND huyện Hưng Nguyên (Nghệ An) tổ chức Lễ hội ông Hoàng Mười tại di tích đền Hoàng Mười, xã Hưng Thịnh.


Lễ hội đền Hoàng Mười năm nay có phần hội với nhiều hoạt động như thi bóng chuyền, kéo co, chọi gà và trò chơi vận động cho 23 xã, thị trấn trong toàn huyện…


Lượng khách của đền Hoàng Mười cũng rất đông, hầu như du khách đã đến đền Chợ Củi thì đều đến đền Hoàng Mười và ngược lại. Bởi vì đây là hai di tích gần nhau, cùng thờ Thánh Mẫu, Đức Hoàng Mười, Phật Thích Ca, Đức Thánh Trần…và các vị anh hùng có công với nước.


Mặc dù ban quản lý di tích liên tục nhắc nhở, nhưng người dân vẫn cắm hương quá nhiều và cắm nhiều nơi. Bát hương chính giữa đền đã bốc hoả, hương chưa kịp tàn đã bị thiêu gốc.


Dù có tượng Quan Âm Bồ Tát rưới nước cành dương, nhưng bát hương dưới chân Phật vẫn bốc cháy ngùn ngụt.


Bên trong đền, lại gặp cảnh tượng những người đọc sớ, xin quẻ, cầu khấn rì rầm.


Có rất nhiều hòm công đức, hòm nào cũng chật cứng tiền.


Mặc dù đã có dòng chữ cấm, nhưng người dân ai cũng cố nhét tiền vào hai tủ kính đựng hai “ông hổ” trước thượng điện.


Do không còn chỗ, người dân phải bày đồ lễ ra giữa sân để cúng.


Người cúng trước, người cúng sau, trông cảnh tượng có gì đó mất mĩ quan, thiếu tôn nghiêm.


Lò lửa thiêu đồ mã rừng rực cháy. Ngay cạnh đó có thêm một hòm công đức.


Rác nổi lềnh bềnh trước con kênh chảy qua di tích.

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Sáu, 30 tháng 9, 2011


Một con chim cái giãy giụa để thoát khỏi những chiếc "giò" tẩm loại nhựa cực dính


Đồ nghề săn chim trời


Hùng và Phong đã có mặt từ bao giờ. Đầu mang cái đèn pin, 2 thằng dò dẫm cắm “giò” (những thanh tre nhỏ cỡ vài cm, dài 30-40 phân được tẩm nhựa một đầu) xuống bãi. Hai thằng vẫn mải miết cắm bẫy. Khoảng 30 phút sau bờ ruộng đã dày đặc “giò”. Một bãi săn dài chừng 50m đã được hình thành.


Bãi săn phải gần các trục đường, tốt nhất là gần các ngã 3, ngã 4. Nhưng loại bờ này giờ hiếm lắm vì người ta dồn điền đổi thửa nên chỉ toàn bờ ruộng to, cỡ xe công nông đi lọt. Những bờ này cắm bẫy thì cũng được nhưng trống quá chim ít xuống với lại tốn giò lắm”. 


Thợ săn già...


Săn cói bằng giò là lựa chọn của những thợ săn nhà nghèo bởi vì chỉ cần mấy cây tre cật pha thành những then nhỏ, một cân nhựa chuyên dụng với giá 400 nghìn đồng, vài cuộn dây cước và mấy con cói mồi là đã có thể hành nghề. Những người đánh lớn thường bẫy bằng lưới. Cách này đỡ mệt hơn nhưng cũng khá tốn kém. Bù lại nếu may mắn cho thể hốt gọn cả đàn cói vài chục đến cả trăm con. Hoặc người nào lười hơn có thế đi săn cói bằng cách đặt cá vào khu vực bẫy để dụ cói xuống ăn và dính nhựa cây. Tuy nhiên theo Hùng thì cách này chỉ là “ăn may” mà thôi.


… Tận diệt chim trời


Hùng lại giật giây, mấy con cói chao liệng xung quanh cói mồi rồi sà xuống. Chỉ chờ có thế thằng Phong lao đi. “Phải chạy thật nhanh nếu không cói mang cả giò lủi xuống ruộng, lẫn trong lúa thì khó tìm lắm”, Hùng cho hay.


Lại 3 con cói dính bẫy, thằng Phong lao đi. Trên bờ đất nhỏ, mấy con cói tội nghiệp đang cố hết sức giãy giụa để thoát những chiếc giò dính đầy nhựa, càng giãy lại càng dính nhiều giò hơn. Thằng Phong thành thạo lao xuống chặn đầu không để nó lủi vào ruộng. Chợt nghe Hùng ra lệnh ngồi xuống, phía trên đầu một đàn cói nữa đang tới.


Hùng hí hửng khoe: “Mấy bữa ni trời sắp có bão, cói từ ngoài biển bay vào đất liền nhiều hơn. Kiểu ni mấy ông đánh lưới ở Cửa Lò cứ gọi là chăng lưới hốt chim thôi. Em đi săn kiểu cò con, chỉ thích săn ở những cánh đồng còn lúa. Khi mô đồng ni gặt hết thì đi đồng khác. Giờ ở Hưng Nguyên, khi mô “cạn” chim thì về Nghi Lộc, Cửa Lò”.


Đi săn kiểu cò con nhưng mỗi sáng cũng có đến 20 con cói dính bẫy, hôm nhiều có đến 5 chục con. Nhẩm tính sơ sơ 20.000 đồng/con, mỗi sáng hai thằng cũng kiếm được không ít tiền. “Ăn thua chi chị, đánh lưới, hốt trọn cả đàn thì mỗi ngày cũng kiếm được 5 - 6 triệu bạc ấy chứ. Nhưng đánh thế thì ác quá”. Tôi cũng không hiểu “triết lý ác” của Phong thế nào, chỉ thấy xót những con chim cói thỉnh thoảng kêu ré lên vì đau.

Xem bài viết đầy đủ

Cùng Chia Sẻ © 2013 - Nghe Đọc Truyện Online