Thiên Đăng Trấn trong sương mờ buổi sáng
Thành Đô luôn là chốn náo nhiệt nhất
Cửa Nam thành Lạc Dương
Một góc Tô Châu
Cực Lạc Cốc mê hoặc lòng người
Sống Là Cùng Chia Sẻ
Thiên Đăng Trấn trong sương mờ buổi sáng
Thành Đô luôn là chốn náo nhiệt nhất
Cửa Nam thành Lạc Dương
Một góc Tô Châu
Cực Lạc Cốc mê hoặc lòng người
Hồ gươm trong buổi sớm mai...
... thật thanh bình
... cổ kính
Quảng trường Đông Kinh Nghĩa Thục (Đoạn đầu Đinh Tiên Hoàng, trước đây là ga đầu điện)
Phố Lý Thái Tổ (đoạn ngã tư Trần Nguyên Hãn - cạnh cung thiếu nhi)
Phố Lý Thái Tổ (đoạn ngã tư Trần Nguyên Hãn - cạnh cung thiếu nhi)
Ảnh độc: Phố Hà Nội bình dị của ngày xưa 7
Nhà Hát Lớn
Trước Lăng Bác
Trước Lăng Bác
Ngã tư Tràng Tiền - Ngô Quyền
Ngõ Gạch (phía hàng Ngang)
Các cụ đánh cờ tại Đền Ngọc Sơn
Các cụ đánh cờ tại Đền Ngọc Sơn
Cổng đền Ngọc Sơn
Ngã 5 Cửa nam (Đầu đường Điện Biên Phủ và Nguyễn Thái Học)
Ngã 5 Cửa nam (Đầu đường Điện Biên Phủ và Nguyễn Thái Học)
Ảnh độc: Phố Hà Nội bình dị của ngày xưa 18
Ảnh độc: Phố Hà Nội bình dị của ngày xưa 19
Cổng Phủ Chủ Tịch
Phố Hàng Bông đoạn vườn hoa Cửa Nam
Phố Hàng Bông đoạn vườn hoa Cửa Nam
Ảnh độc: Phố Hà Nội bình dị của ngày xưa 23
Đường Hoàng Diệu
Phố Hàng Vải đoạn ngã tư Hàng Gà
Phố Quán Thánh
Phố Quán Thánh
Phố Đinh Tiên Hoàng đoạn đầu Lò Sũ
Bánh mỳ giá 800đ
Quán bánh mỳ này vốn có mặt tiền quay ra phố Hàng Bông, nhưng vì ở chỗ giao giữa Cửa Nam và Đình Ngang nên thực khách Hà Nội lại quen thuộc với cái tên “sốt vang Cửa Nam” hay “sốt vang Đình Ngang” hơn.
Có vị trí thuận lợi, nằm trên khu trung tâm nên mặc dù phía bên trong cửa hàng chật hẹp, những người có tâm hồn ẩm thực vẫn rất ưu ái quán ăn này. Hầu hết thích ngồi bên ngoài, trên vỉa hè, vừa nhâm nhi bát sốt vang nóng hôi hổi, vừa ngắm đường xá trong ánh đèn vàng ngày đông.
Quán không có món gì đặc biệt, chỉ là bánh mỳ, sốt vang, ấy vậy mà ai đã nếm một lần là nhớ mãi không quên. Có lẽ là do sốt vang ở đây chế biến rất “chuẩn”. Bát sốt vang đậm đà, dậy mùi vang, lại đầy ắp những thịt.
Thịt bò trong bát sốt vang Cửa Nam là thịt bò gân mềm vừa đủ, dai vừa độ, ăn đến đâu thấm thía đến đó. Bánh mỳ nóng giòn, ngả màu vàng ruộm, bắt mắt.
Hơn 30 năm gắn bó với nghề, bác Tiền - nhân viên công ty quản lý đường sắt đã thuộc nằm lòng quãng đường đi tuần dài 2,8km từ ga phía bắc Trần Qúy Cáp tới ga Long Biên. Dù không phải là “thổ dân” nơi đây nhưng ngần ấy thời gian đủ để bác quen mặt nhớ tên từng ngôi nhà, hẻm phố, cửa ngõ, lối đi và cả những người dân sinh sống ở “xóm tà vẹt”.
Khung giờ từ 7h tối tới 6h sáng là thời điểm những chuyến tàu hoạt động nhộn nhịp nhất. Mỗi đêm trung bình có đến 20 chuyến tàu chạy qua khu vực này. Tuy nhiên, vào dịp lễ như ngày 30 tháng 4 vừa qua, thường có thêm tàu tăng cường, thậm chí lên tới 30 chuyến mỗi ngày.
Trời nóng, người dân tranh thủ ra đường ray ngồi hóng mát
Trời nóng, người dân tranh thủ ra đường ray ngồi hóng mát
Gánh hàng rong bên đường tàu
Một góc của "xóm tà vẹt"
Nấu ăn bên đường ray
Mọi sinh hoạt đều diễn ra bên đường tàu
Lấy đường ray làm sân chơi, chỗ nấu ăn, phơi quần áo,…dường như đường ray tàu hỏa chẳng khác gì một “thiết bị đa năng” đối với cư dân khu vực này. Cụ M, đã sống hơn nửa đời người ở đây thành thật chia sẻ: “Mang tiếng là nhà mặt phố, nhưng lại là phố…đường tàu. Ra ngõ là gặp đường ray. Những nhà có con nhỏ thì lúc nào cũng phải giữ khư khư như thần giữ của”. Tuy nhiên, cũng theo cụ M, do ý thức được và nắm rõ giờ tàu chạy cho nên ở đây hiếm khi để xảy ra tai nạn. Nếu có thì chủ yếu là những người ở nơi khác đến không nắm rõ “luật”.
Nhà có con nhỏ phải giữ như giữ của
Một "công dân nhí" của xóm đường tàu
“Mặc dù khoảng cách an toàn tối thiểu phải là 5m6, nhưng hầu hết các ngôi nhà ở đây đều không đảm bảo độ an toàn đó, khoảng cách từ tim đường tới 2 đầu mép mỗi ngôi nhà chỉ từ 2-3m.” Bác Tiền cho biết.
Nhưng vì cuộc sống chật vật, khó khăn, để mưu sinh người ta cũng phải tự tìm cách thích nghi với hoàn cảnh. Cả gia đình có 4,5 nhân khẩu, tuy nhiên, chỉ “chen chúc” trong ngôi nhà mà bề ngang chưa đến 15 mét. Vì thế lấn thế nào được thì lấn, nhiều hộ còn “lách luật” xây nhà tầng nhằm tăng thêm không gian để có chỗ chui ra chui vào. Không ít gia đình còn phải làm cầu thang ngoài để có lối đi lên nhà.
Đường ray làm chỗ buôn bán sắt vụn
Trời nắng, dân cư "xóm tà vet" tranh thủ mang quần áo ra phơi
“Trong thời buổi này khó có thể sống được với đồng lương, cô mở thêm quán nước bên đường sắt để có đồng ra đồng vào. Vừa kiếm thêm thu nhập lại vừa có công việc làm lúc nhàn rỗi. Đất chật người đông nếu không cố gắng “lấn lướt” một tí thì lấy đâu ra chỗ sinh hoạt. Nhiều khi chỉ nới ra được 20 phân nhưng đã làm được cái bếp gọn gang hay có chỗ đặt tủ quần áo lý tưởng
Ngày mới đến, cụ Mận không quen với âm thanh ồn ã, tiếng còi tàu rít như xé vào không gian. Mấy ngày đầu đêm nào cụ cũng mất ngủ, nhưng giờ đây những chuyến tàu và đường ray đã trở nên gắn bó, thành một phần máu thịt không thể thiếu đối với cụ.
Cụ Mận lên Hà Nội bươn chải, mò cua bắt ốc ở Hồ Tây cách đây ngót nghét đã hơn 20 năm. 10 năm trở lại đây, từ khi cụ ông nhận làm gác ghi đường sắt và tham gia giữ gìn trật tự ở 2 phường Cửa Nam, Lê Duẩn thì cụ mới chuyển đến ở trong ngôi nhà giữa đoạn đường sắt giao nhau với Nguyễn Thái Học. Gọi là nhà cho oai nhưng thực chất nó giống như một căn lều tạm làm chỗ che nắng che mưa.
Trung bình 1 tuần 1 lần 2 cụ thuê xe ôm hoặc xe lam chở đồ từ thiện quyên góp được sang chùa Bồ đề - Gia lâm để giúp đỡ những phận đời cơ nhỡ, tội nghiệp tá túc ở nơi đây.